Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013


Thơ Phù Vân 657


CÔ ĐƠN
Người xa quê, mấy thu
Lặng lẻ như sương mù
Âm thầm trong đêm tối
Ôm nỗi buồn thiên thu !

Thơ Phù Vân 656


TÂM SỰ
Có một lần đơn côi
Mình lang thang trên đồi
Ngắm nhìn đàn mây trắng
Hồn ngậm buồn, xa xôi !

Thơ Phù Vân 655


TRÃI LÒNG
Giờ này, vẫn chưa ngủ
Còn thao thức, làm thơ
Có yêu, rồi mới biết
Bao giây phút, dại khờ !

Thơ Phù Vân 654


LỜI CHA DẶN
Đỉa trái cây, cho đẹp
Vài cành hoa, thật tươi
Những nén nhang, con thắp
Là ông bà, vui rồi !

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013


Thơ Phù Vân 653


TỘI
Gần cả đời, cặm cụi
Lo cho việc tương lai
Gia đình như tan nát
Còn thân, sắp nằm dài !

Thơ Phù Vân 652


TRƯỚC KHI RỜI
Thời gian dài, mình sống
Ở trên cái cõi đời
Bao giọt thơ đọng lại
Rót ra hết cho rồi !
Thơ Phù Vân 651


NHỚ LẠI
Ngày xưa, thời đi học
Khuya sớm, phải xong bài
Bây giờ, tuổi đã xế
Chuyện làm, chơi, lai rai !

Thơ Phù Vân 650


ĐỔI CHỔ
Gom lại, còn ít đồng
Thà ngồi bên giòng sông
Anh em, tình thấm đậm
Thế, có thích hơn không !

Thơ Phù Vân 649


HAI LỐI
Người về, ôm một giỏ tiền
Tôi về, ôm cả mấy miền thi ca!

Thơ Phù Vân 648


CÁCH SÔNG
Ngày xưa, cha đi học
Khuya sớm, chuyện đò ngang
Ngày nay, con đi học
Cầu có, cứ tàng tàng !

Thơ Phù Vân 647


TRƯA ĐÔNG
Người đang ngồi giặt đá
Giữa trời nắng chang chang
Hình như trời thương phận
Điều mây, che bóng chàng !


Thơ Phù Vân 646


Ở MỘT NGƯỜI
Giữa đời, sống lầm lủi
Thái độ, như thờ ơ
Có chuyện gì hưng hứng
Bèn lòi, một bài thơ !

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013


Thơ Phù Vân 645


ĐÃ
Từ khi mình nhập viện
Tưởng dâu phải lìa đời
Trở lại đươc trần thế
Bằng hữu vẫn vui chơi !

Thơ Phù Vân 644


THOÁNG BUỒN
Chiều, bên giòng sông nhỏ
Mấy miếng gió, đầu đông
Quê mình, lụt lớn lắm
Bùn non, trắng cả đồng !


Thơ Phù Vân 643


UỔNG
Ngôi nhà thờ, đẹp quá
Sao người phải đập đi
Để xây dựng cái mới
Kiến trúc, chả ra gì !

Thơ Phù Vân 642


NÓI VỚI CON
Giữa trưa, trời nắng lắm
Lang thang, nẻo đường dài
Một nỗi buồn sâu kín
Đâu biết tỏ cùng ai !

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013


Thơ Phù Vân 641


QUÝ RỒI
Đoạn đời dài, mình sống
Gặp rất nhiều, hữu bằng
Sau thời gian, lăn lóc
Cũng còn được, mấy thằng !

Thơ Phù Vân 640


CHÚT TÌNH
Một mình, thui thủi, chạy
Chiều đông, quảng đường, xa
Cái thời, mình mổ mắt
Để trao. một chút quà !

Thơ Phù Vân 639


LÀ VẬY
Một đàn cá, nho nhỏ
Trong chiếc hồ, xinh xinh
Lượn, tung tăng, rất đẹp
Ưa chét, bất thình lình !

Thơ Phù Vân 638


LÚC KẸT
Có một chiều, cuối đông
Trời không mưa, không giông
Café, góc quán cũ
Chờ ai, mượn ít đồng !

Thơ Phù Vân 637


NHỚ BẠN
Bên kia, giòng sông nhỏ
Mày,dưới mộ, âm thầm
Bên này, nâng ly rượu
Tao dõi mắt, đăm đăm !

Thơ Phù Vân 636


CÁI TÌNH
Thời gian nằm bệnh viện
Quê mình, quá nhớ thương
Sau khi được khỏe lại
Lân la, mấy con đường !

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013


Thơ Phù Vân 635


ÊM
Những gì không ưng ý
Mình nên gác lại thôi
Chỉ riêng mình, hứng chịu
Xem như, đã chết rồi !

Thơ Phù Vân 634


CHUỘC TỘI
Nàng giận tôi, dữ lắm
Tưởng chừng như khóc òa
Tôi âm thầm mang tặng
Trên bàn, hai đóa hoa !

Thơ Phù Vân 633


TỘI
Người  dắt mấy con bò
Kiếm cỏ, để ăn no
Mùa hè, nắng nóng quá
Thất vọng, mặt buồn xo !

Thơ Phù Vân 632


ĐÊM VẮNG
Một cốc rượu
Một bài thơ
Tiếng dương cầm, thỏ thẻ
Thiên đường đâu, vậy hè !

Thơ Phù Vân 631


ĐẸP
Sương mù, sà mặt nước
Và lan tỏa, khắp trời
Sáng thu, miền quê, dạo
Trời ơi, quá tuyệt vời !

Thơ Phù Vân 630


GẶP LẠI
Và con rướm nước mắt
Trong túi, chỉ vài đồng
Mấy tháng trời, chịu đựng
Đầy ấp, nhục trong lòng !

Thơ Phù Vân 629


THƯỜNG VẬY
Vòng vòng, trong phố nhỏ
Ôn lại kỹ niệm xưa
Duyên, được gặp bằng hữu
Bèn, mấy cốc rượu vừa !

Thơ Phù Vân 628


NGHĨ VẬY
Trăng tròn
Là trăng rằm
Vườn nhà, luôn hoa pháo
Chắc là, Tết quanh năm !

Thơ Phù Vân 627
 

LÚC SUY
Mình, cũng đã lương trước
Nhiều việc, xảy trên đời
Nhưng mà không tránh được
Đành phải chịu vậy thôi !

Thơ Phù Vân 626


THEO THỜI
Nắng lên, ta giặt áo
Mưa xuống, ta trồng cây
Sương mù, ta bằng hữu
Từng cốc rượu, vơi đầy !

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013


Thơ Phù Vân 625


ĐỘNG LÒNG
Ngang qua, bệnh viện cũ
Nhớ, thời gian mình nằm
Phòng hồi sức cấp cứu
Nhớ người, nhớ xa xăm !


Thơ Phù Vân 624


TÌNH CHA
Một mình, trong quán nhỏ
Đợi giờ, để đón con
Trưa đông, chút nắng ấm
Một chút nhớ, âm thầm !