Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Lê Vũ đã chia sẻ ảnh của Lê Vũ.
VỀ ĐÀ LẠT
Đọc lại thơ tình Đà Lạt ...
THƠ TÌNH THỜI NON TRẺ :
--------------------------------

HƯƠNG TÓC

Ba năm xứ hoa đào
Quen đồi sương giá lạnh
Hoà suối nguồn róc rách
Về biển cát dừa xanh

Nhớ hoa thắm vây quanh
Khoe màu căn gác nhỏ
Bạn bè, con dốc phố
Lang thang khu Hoà Bình

Trong xóm, chị xinh xinh
Môi hồng, da trắng nõn
Áo ấm ôm sát người
Tôi - chàng trai vừa lớn

Chị thường đến thăm chơi
Rủ nhau trèo hái mận
Miệng cười như hoa thắm
Tóc dài bay hương đêm

Chị tươi dáng thân quen
Tôi mơ về bến mộng
Chị choàng vòng tay ấm
Tôi mơ hoài mùa đông

Sương mù khắp đồi xa
Chị nhẹ bước xe hoa ...
Sụt sùi quanh gác nhỏ
Rừng thông mưa nhạt nhoà

Hai mươi mấy năm qua
Đời trai trôi phố biển
Chưa một lần về đến
Thăm gác lạnh buồn tênh ...

Rồi ... đời gót diễn viên
Trở về, tim xao động
Hoa vẫn nồng tươi thắm
Khi âm thầm ghé thăm

Như thác đổ về xuôi
Chị reo tràn hớn hở
Trách đường đâu ngăn trở
Mà mất hoài tin nhau ?

Đà Lạt xứ hoa đào
Quê xưa, tôi trở lại
Trên kia Dinh Báo Đại
Xóm tôi Phan Đình Phùng

Cháu gái tuổi đôi mươi
Giống mẹ thời hái mận
Vẫn tóc dài tươi thắm
Tôi xa, chưa chào đời

Tôi chở cháu dạo chơi
Chở thời gian xa vắng
Hương tóc dài lẩn quẩn
Thoảng đêm nào trong tôi

Mùi trinh nữ xa xôi
Trở về trời Đà Lạt
Ôi ! mùi hương bát ngát
Sao đọng mãi khôn nguôi ?

LÊ VŨ

Thơ Phù Vân 2400



MỘT NHÓM BẠN
Họ chơi, rất bình thường
Họ chơi, rất dễ thương
Họ chơi, tùy theo hứng
Chả có gì, vấn vương !!!

Thơ Phù Vân 2399



TÌNH
Chút mưa, nhẹ, mù sương
Chút mưa, nhẹ, dễ thương
Hai vợ chồng, lặng lẽ
Dạo qua, mấy con đường !

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Thơ Phù Vân 2398

Minh Mẫn Nguyễn

CHẮC KHÔNG LẦM
Hình như, mình đã gặp
Ngày ấy, rất xa xôi
Bây giờ, trên facebook
Chúng mình, gần thật rồi !

Thơ Phù Vân 2397



LẦU ÔNG HOÀNG
Trong cuộc đời, phiêu bạt
Phan Thiết, một ngọn đồi
Cuộc tình, bỗng trở lạnh
Người, lặng lẽ xa rời !!!

Thơ Phù Vân 2396



HOÀI NIỆM
Nửa thế kỷ, về trước
Con theo Thầy, lên đây
Hồ Xuân Hương, lạnh ngắt
Suối Cam Ly, còn đầy !!!

Thơ Phù Vân 2395



ẤM
Tiếng Mẹ, từ trong phòng
Tiếng Mẹ, lúc chiều đông
Lan ra, ngoài vườn vắng
Làm con, rất não lòng !!!

Thơ Phù Vân 2394



DIỄN TIẾN
Chắc, không bao lâu nữa
Tao, thiệt vắng mày rồi
Thả hồn, trên sân vắng
Bao kỷ niệm, xa xôi !!!

Thơ Phù Vân 2393

 

THƯƠNG BẠN
Nhớ thời, tao nằm viện
Bằng hữu, gia đình tao
Thăm mày, tao lặng đứng
Đâu thấy, bóng dáng nào !

Thơ Phù Vân 2392



NHỚ BẠN
( đến với Ngô Nhậm )
Đâu còn, nơi quán vắng
Đâu còn, lúc chiều tà
Hai ta, cùng xuôi ngược
Trời đẹp, mãi lân la !!!

Thơ Phù Vân 2391



PHÓ THÁC
Sáng chiều, người đều hái
Sức đâu, ra kịp ta
Thôi thì, đành chịu vậy
Mặc cho, cõi ta bà !!!

Thơ Phu Vân 2390



CHỜ
Mắt mù, quầng thâm sâu
Bó chổi cọng, đổi màu
Trưa đông buồn, góc phố
Người qua lại, mua đâu !!!

Thơ Phù Vân 2389



NGHĨ VỀ BẠN
Tao, cũng còn xuôi ngược
Tao, cũng còn rong chơi
Mày, ở trong bệnh viện
Mày, nằm một chỗ rồi !!!

Thơ Phù Vân 2388



GÁC TAY LÊN TRÁN
Đời !!!...

Thơ Phù Vân 2387



TUỔI XẾ
Ta còn, đi lại được
Còn bày, những chuyện chơi
Gặp, người thân bằng hữu
Thế là, hạnh phúc rồi !!!

Thơ Phù Vân 2386



TRƯỚC NHÀ
Thời gian dài, mưa bão
Gần như, suốt mùa đông
Sắp xuân, trời mát lạnh
Tàng hoa sứ, chớm bông !

Thơ Phù Vân 2385



PHÍ
Những ngày, còn khỏe mạnh
Tờ tiền, đọng hơi lâu
Rồi khi, lâm bệnh nặng
Thử, có xài được đâu !!!

Thơ Phù Vân 2384



Ở QUÊ
Lang thang, dưới đèn vàng
Tiếng gà, gáy râm ran
Khuya đông, cà phê vắng
Chốc chốc, kẻ qua đàng !

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Thơ Phù Vân 2383



CHỢT NGHĨ
Sau lưng, trùng điệp núi
Phiến đá trơ, một mình
Nhìn về, phương nào đó
Chắc là, kiếm đường binh !

Thơ Phù Vân 2382




Mịt mù
Khói bụi trần gian
Thì sao
Mà xảy lang thang
Hỡi người !!!

Thơ Phù Vân 2381



VƯƠNG
Dưới cầu kỹ niệm ấy
Mặt nước phẳng như gương
Thêm màu xanh dìu dịu
Theo ta mãi trên đường !

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Thơ Phù Vân 2380



BÊN CỬA SỔ
Nhìn mưa rơi
Ngẫm sự đời
Mây mù, hun hút
Buồn ơi, tấc lòng !!!