THI NHÂN QUÁN (tặng Phù Vân) chàng về ngồi giữa vườn xưa bao năm tháng cũ cũng vừa đơm hoa hơi thuốc xanh bóng dương tà trầm ngâm đôi mắt thả ra xuân thì chàng ngồi uống rượu vườn quê đầy trời kỷ niệm túa về ly cay chất chồng những tháng cùng ngày men nồng nửa lít vừa đầy tim khô chàng ngồi bó gối đung đưa gió xao xác quét lá vùa quanh sân trong cơn say tỉnh xuất thần từng câu chữ chạy lên vần thơ gieo chàng ngồi thả mộng quanh chiều hồn xanh bỗng chín trăm điều dự ngôn.