DÒNG ĐỜI
Bao nhiêu
người, nằm xuống
Bao nhiêu cảnh,
tiêu điều …
Thoạt nhìn,
ra đường phố …
Hạ thiên, vẫn
dập dìu …!!! …!!!
DÒNG ĐỜI
Bao nhiêu
người, nằm xuống
Bao nhiêu cảnh,
tiêu điều …
Thoạt nhìn,
ra đường phố …
Hạ thiên, vẫn
dập dìu …!!! …!!!
Ở QUÊ
Sáng nào,
cũng về biển …
Bất chấp, sự
gió mưa …
Để lo, cho sức
khoẻ …
Quyết tâm,
như chẳng vừa … !!!
V.Phương –
N.Trang. Đông C. Tý.
NGẠC NHIÊN
Như, còn
xương với da …
Vẫn rong,
cõi ta bà …
Những, ngày
Đông giá lạnh
Sao, sống
dài được ta … !!!
Ý NÔNG
Hãy, vẻ vui
từng phút
Và, sống trọn
từng giây
Xác thân,
mong manh đó
Vắng lúc
nào, ai hay … !!!
Thơ: Tào Đế
… CÀ PHÊ LỀ
ĐƯỜNG
Dùng, bàn ghế
đàng hoàng
Thì, bị đuổi
bị xô …
Bèn, thay
các thùng xốp …
Như, “họ” chả
thèm vô …!!!
Ý VẬY
Cứ, để tự
nhiên đi
Chứ, xen vào
làm gì
Chuyện đời,
thường như rứa
Ngày, rồi
đêm tức thì …!!! …!!!
CHẢY
Rồi, mùa …
Đông đi qua
Rồi, mưa bão
cũng xa …
Người người,
vui vẻ sống …
Dung dăng …,
cõi ta bà … !!!
CON NGƯỜI
Cái thân,
thì nhỏ xíu
Sức lực, đâu
bao nhiêu
Mà, “nâng
lên đỡ xuống”
Vật nặng, vô
cùng nhiều !!!
SÁNG NI
Vừa, trờ tới
mép biển
Thì, nắng đã
lên rồi
Chắc, cho
thoả sự tắm
Rất, đội ơn
ông trời … !!!
Nha Trang,
28/ 12/ Canh Tý.
CHẮT …
Cũng còn,
xuôi ngược được
Trên, dăm bước
đường đời
Thì, cứ việc
cho “chảy” …
Cuộc sống,
là vậy thôi … !!!
GẶP LẠI THẦY
…
Đâu còn,
“chân tấn’ nữa
Bước đi,
cũng yếu xìu
Chắc, cái
môn sức khoẻ
Chả còn, được
bao nhiêu !!!
NHÁC
Người nào,
cũng rộn bận
Lo, sức khoẻ
cho mình
Tuổi già, lắm
bệnh tật …
Nghĩ đến, mà
thấy kinh …!!!
RA ĐƯỜNG
Biết mình,
phận già rồi
Chạy xe, chầm
chậm thôi
Vị thú, bập
điếu thuốc …
Vài làn
khói, quanh môi …!!!
NGÕ VẮNG
(nhớ anh
NguyễnXuân Thông, …)
Biết anh
Thích tóc bờ
vai
Trần gian
còn vướng
Em cài chỉ
anh … !!! … !!! … !!!
Nhà hàng Hải
Âu NTrang, Hạ 1998.
Ở QUÊ
Sợ nhất, … mùa
Thu – Đông
Mưa bão, thường
chất chồng
Rồi, xảy ra
lũ lụt …
Khiến, bao
người … “về không” …!!!
Vĩnh Phương
NT, cuối năm 1973.
Ở QUÊ
Sợ nhất, … mùa
Thu – Đông
Mưa bão, thường
chất chồng
Rồi, xảy ra
lũ lụt …
Khiến, bao
người … “về không” …!!!
Vĩnh Phương
NT, cuối năm 1973.
TRÊN BÃI BIỂN
Sóng, xô cá
lên bờ …
Người, thấy
tội bỏ lơ …
Kẻ*, nhanh
tay chụp bắt …
Khoái, mang
về ngon ơ … !!!
Nha Trang,
sáng 09/ 12/ 2020.
(*): “chính
anh ngày xưa đoá”
(lúc chưa tu
ngành …).
HẸN
(thân tặng
em Hoàng Trung, …)
Chừng nào, hết
muốn “xẹt”
Ta, sẽ về với
Chùa …
Bây chừ, mà
cất bước …
Xin lỗi, ta
chịu thua … !!! … !!!
Quán Năm Quý
V.N. 07/ 12/ 2020.
(nhân sinh
nhật …, Tam Huy và Mỹ
Hạnh nhớ dến
…).
Ảnh: Thế My
TRÊN BÃI BIỂN
Vắng, không
một ai cả …
Như, chỉ có minh
tôi …
Lúp xúp,
chân trần chạy …
Nhẹ mưa, rất
tuyệt vời …!!! …!!!
Nha Trang.
23 tháng 10, Canh Tý.
LÚC TRỌNG BỆNH
Bao người
thân, túc trực …
Ngày đêm, lo
cho mình
Kéo dài, hơn
cả tháng …
Nghĩ đến, thấy
mà kinh … !!!
Nha Trang
KH, tháng 3/ 2009.
ÔNG TRỜI
Cũng, phải
mưa xí đỉnh …
Ở ngày, gọi “hăm
ba …”
Tuy rằng,
kho … sắp cạn …
Chắc, để chứng
tỏ là … !!! ... !!!
Nha Trang.
23 tháng 10, Canh Tý.
Thơ: Tào Đế
GÓC QUÁN
Bầu trời,
như chùng xuống
U uẩn, một
màu buồn …
Có người, ngồi
lặng lẽ …
Uống cạn, nỗi
sầu tuôn … !!!
… Nha Trang,
đầu Đông 1986.
GỢI
Lao xao, những
cành lá
Xám xịt, bầu
trời Đông
Gió bấc về,
lạnh ngắt
Nỗi nhớ nào,
bỗng dâng … !!!
Mã Vòng Nha trang,
12/ 1980.
CẠN NGHĨ
Cứ, bình thường
mà sống
Theo, đạo lý
cuộc đời …
Thủ tuân,
“Chân Thiện Mỹ”
Chắc, đâu phải
cầu Trời … !!!
Thơ: Tào Đế
BIẾT PHẬN
Cuộc đời
này, lắm thứ …
Sao, lần hết
được đây …
Thôi, thành
tâm cầu nguyện
Ổn yên, qua
tháng ngày … !!!
MÙA NÀY
(nhớ Mẹ và
Em, rất yêu hoa …)
Quanh nhà,
lan … nở rộ …
Chủ …, thường
cứ ra vô …
Dạo rong,
nơi vườn vắng …
Trong dạ,
mãi trầm trồ … !!! … !!!
Vĩnh Phương
NT, tháng 10, Canh Tý.
THƯỜNG THẤY
(thân tặng
anh Cao Minh Thống, …)
Có, một vị đứng
tuổi…
Như, ngày
nào cũng đi …
Trầm ngâm,
nơi góc quán …
Chắc, chiêm
nghiệm điều gì … !!!
Vĩnh Điềm Trung NTrang, 12/ 2020.
CHUYỂN
Thay cho, phòng
trị bệnh
Ta về, với
biển khơi …
Thả thong,
trên bãi cát …
Kiếm chút sức,
đủ rồi … !!!
Nha Trang.
Đông Canh Tý.
NGÀY MỚI
Sau, thời
gian mưa bão …
Chừ, nắng ấm
lên rồi …
Rộn ràng,
xuôi về biển …
Người tắm, kẻ
ra khơi … !!!
Nha Trang
VN, 03/ 12/ 2020.
NHỚ
(thương tặng
em Đặng Sinh, …)
Mười mấy
năm, về trước …
Cũng, lụt lớn
thế này …
Trăng mờ,
bên hiên vắng …
Chồng cùng vợ,
ngắm say … !!!
Vĩnh Phương,
0g 10, 01/ 12/ 2020.
(mười bảy,
tháng mười, Canh Tý).
CŨNG CHẲNG BẢNH
Mây, bay bay
trên trời
Mây, lang
thang muôn nơi
Gặp lạnh,
không chịu nỗi
Trở lại, chốn
trần thôi … !!!
Thơ: Tào Đế
CHỚ QUÊN
Ở, một thời
nào đó …
Quê mình,
chiến tranh nhiều
Bao nhiêu
người, nằm xuống …
Bao mái nhà,
đìu hiu … !!! … !!!
Quán Lợi
Vinh D. K.., Hạ 1995.
Ở QUÊ
(nhớ em Đặng
Sinh, …)
Chiều nay,
Cha trở bệnh …
Trời mưa, lũ
tràn lan …
Anh em, đi
mua thuốc …
Bơi ghe, qua
mấy làng … !!! … !!!
V. Phương –
N. Trang. Đông 1973.
VẤN
Hỡi, những
con sóng bạc …
Mãi, liên tục
vỗ vào …
Suốt, mùa
Đông buốt giá …
Có, thấm mệt
không nào … !!!
Nha Trang
VN, cuối năm Đ. Hợi.
GHẾ NGỰ
Giữa, bao la
biển trời …
Có, “phiến
đá … ghế ngồi”
Như, ngàn
năm đặt sẵn …
Cho “Người”,
hạp cuộc chơi !!!
Phú Quốc Việt
Nam, thế kỷ 18.
GIẾNG TIÊN
Có, một chuyện
khó tin …
Lại, hiện hữu
giữa đời …
Một trũng nước,
rất ngọt ..
Tiếp giáp,
mép biển khơi … !!!
Phú Quốc Việt
Nam, thế kỷ 18.
BIẾN
Tìm, niềm
vui đâu đó
Để, sống qua
tháng ngày
Chẳng lẽ, gặp
thế bí …
Rồi, nằm ì
ngủ say … !!!
Phú Quốc Việt
Nam, thế kỷ 18.
Thơ: Tào Đế
CẠN NGHĨ
Nhồi nhét …,
cho cố mạng
Vào đầu, để
mần chi
Nếu ứ …,
tiêu không được
Mệt thêm, chứ
ích gì …!!! …!!!
Thơ: Tào Đế
CẠN THẤY
Mày, ngỗng
nghề “hoạ sĩ”
Tao, nghiệp
dĩ “… trúc sư”
Mày, như chỉ
“xẹt quệt” …
Tao, “từng
chút” mệt nhừ … !!!
Thơ: Pierre
Vincent
Dịch: Tào Đế
LỜI THẰNG BẠN
(nhớ Phượng
Hồng, Nhị Huy)
Rứa, thì sướng
quá đi
Mi, còn muốn
môn gì
Hứng, lang
thang khắp nẻo
Nhậu nhẹt,
có chỗ chi … !!!
Quán 6 Mỹ Lư
Cấm NT, 2016.
CHỐN ẤY
(nhớ anh
“Kha” (Q. Khánh), …)
Có lần, mình
đến đó …
Lắm thứ, thú
vị ghê …
Nâng ly, bên
nhau mãi …
Rằng như,
không muốn về … !!!
Ngoại ô Nha
trang, cuối Thu 1998.
SỰ XÁC
Rồi, một
ngày nào đó
Rồi, mày sẽ
như tao
Cũng, “răng
long tóc bạc”
Chứ, đâu
khác gì nào … !!!
TRONG CUỘC
CHƠI
(nhớ Phạm
Lãi, … và gởi …)
Thấy mình, dần
hết “vận”
Thì lo, sự vắng
đi …
Chứ, chần chừ
lại đó …
Thêm vướng,
chả ích gì … !!!
Thơ: Chin
Pal
Dịch: Tào
Lao
CHẠM
Hố …, đang hừng
hực cháy
Thêm, rác ướt
vào trong …
Tưởng rằng,
lửa lịm tắt …
Nào ngờ, nước
vội dong … !!!
Vĩnh Phương,
cuối Thu C. Tý.
NHƯ LÀ SỐ PHẬN
(nhớ Phạm Tấn
Thành, …)
Đâu còn,
vùng vẫy nữa
Chừ, nằm yên
vị rồi
Gần, nửa đời
chớ mấy
Đã, rời bỏ
cuộc chơi … !!!
Nha Trang,
mùa Thu 1989.
TRÒ TRẺ CON
Nhớ, cái thuở
còn bé …
Hôm nào, được
cỡi trâu
Tỏ, vẻ mặt
vênh váo …
Rằng, như ta
mới ngầu … !!!
Vĩnh Phương,
mùa Hạ 1954.
CẢM
Ra, tranh
làm “nguyên thủ”
Cốt, phục vụ
‘loại nhân”
Chứ, cái đồ
danh vọng
Rằng như,
đâu có cần … !!!
Trái Đất, một
thuở nào đó.
Thơ: Chin
Pal
Dịch: Tào
Lao