CĂNG ĐẤY
“Hy vọng
càng lớn
Thất vọng
càng nhiều”
Đã lỡ như thế
…
Mần sao cho
tiêu … !!!
NHƯ NGỘ
Dạo quanh, một
vòng đời
Biết bao,
chuyện xa xôi
Ngẫm đi, ngẫm
lại mãi …
Thôi kệ, sống
cho rồi … !!!
Ý NÔNG
Nên, sống
theo tuổi già …
Khoẻ, mần sự
lân la …
Rong, nơi
này chốn nọ …
Chuyện đời,
thôi kệ bà … !!!
Thơ: Tào Đế
TUỔI GIÀ
Chẳng khác,
cổ máy cũ
Chỉnh sửa,
xài tạm thôi
Nên, thận trọng
mọi lúc …
NHƯ ĐỦ
(nhớ
Alexandre Yersin, …)
Xả thân, mần
mang lại
Bao “hạnh
phúc”, cho đời
Rồi, đến khi
nằm xuống
Nấm mồ nhỏ,
vậy thôi … !!!
THÔI VẬY
Hứng, bày ra
mần thử …
Là, cột lại
chậu bông …
Loay hoay,
trầy trật mãi …
Rốt cuộc,
cũng chẳng xong …!!!
Vĩnh Phương,
07 tháng 12 C.Tý.
NĂM NAY
Mùa Đông, muốn
gần hết
Mà trời, còn
lạnh ghê …
Chốn biển,
“bễ thuốc” ấy
Lâu lắm,
chưa thể về … !!!
Nha trang,
07 tháng 12 C.Tý.
MỘT CUỘC “CHỌN
VUA”
Như, một trận
bóng đá
Nom, hấp dẫn
quá chừng
Có, nhiều
người vui sướng
Cũng, lắm kẻ
lệ rưng … !!! … !!!
Ở một nơi
…,Trái Đất, đầu t.k. 21.
Thơ: Tào Đế
THƯỜNG NGÀY
Quanh quẩn,
trong vườn mình
Ngắm, đàn
hoa xinh xinh …
Thoảng thỉnh,
đoá … hàm tiếu
Thú vị, bất
thình lình … !!! … !!!
Vĩnh Phương,
cuối Đông Canh Tý.
Rượu riếc, độc
hại lắm
Uống, chi
nhiều rứa con
Bao trai
làng, khoẻ mạnh
Chừ, lực sức
dần mòn … !!!
Vĩnh Phương,
tháng 9/ 1975.
TÌNH CẢM
(đến với
“Quý Đàn”, …)
Bon bon, cầm
chiếc mũ* …
Chạy u, lên
nhà mình …
Để mần, cái
môn tặng …
Rồi dọt,
cách lặng thinh … !!!
N.Trang–V.Phương,
16/ 01/ 21.
(*): của bạn
từ xứ “USA” ….
Ảnh: Ái Thuý
CẢNH VUI
Sáng Đông,
trời hừng nắng
Trên đường,
có lắm “thằng*”
Mặt, hớn ha
hớn hở …
Xe đánh, chạy
dung dăng …. !!!
Ngoại ô Nha
Trang, 16/ 01/ 2020.
(*): trong số
đó, có mình.
SỰ NGƯỜI
Sống, một đoạn
rồi thiệp
Kết, nhàng
nhẹ thế thôi
Chứ sao, mãi
giành giựt …
Cho, khổ thế
vậy trời … !!!
Thơ: Tào Đế
“THỜI TIẾT”
XẤU
(nhớ
Christopher Colombus, …)
Lèo lái, một
con thuyền …
Tới … bến,
đâu … chuyện chơi
Vượt, biết
bao sóng gió …
Có lúc, tưởng
lìa đời … !!! … !!!
NHƯ NHỚ
Thắp nhang,
trên lầu nhỏ
Vào, chiều xẩm
cuối Đông
Nhìn quanh,
khu vườn vắng
Bỗng, lệ chảy
ròng ròng … !!!
Vĩnh Phương,
02/ chạp/ C. Tý.
CẠN NGHĨ
Giữa cuộc đời,
ta sống
Để đạt, sự
“bình thường”
So với, sự
“tu tập”
Chắc, nhằn
nhọc tương đương !
Thơ: Tào Đế
HAM VUI
Sau, những
ngày giá lạnh
Chừ, trời ấm
lại rồi …
Mau, sửa chỉnh
thân xác
Để, còn sức
rong chơi … !!!
Vĩnh Phương,
Đông Canh Tý.
MƯU TÍNH
(nhớ Trần
Hưng Đạo, …, …)
Như, một ly
nước đục …
Chả thấy gì,
bên trong …
Bất chợt,
tung đòn hiểm …
Để thoát, đừng
có hòng … !!!
Thơ: Tào Đế
TUỔI GIÀ
Xác, cũng
“rơ” kha khá
Chỉnh sửa,
chạy tạm thôi
Nếu đạt,
“trăm năm” ấy
Rằng thì,
quá đã rồi … !!!
CHA ÔNG
Dày công, tạo
chốn ấy …
Sống sướng,
biết bao nhiêu
Dột dại,
theo “ma quỷ” …
Chừ, thảm hại
tiêu điều … !!!
Thơ: Tào Đế
MỚM Ý
Bỏ mẹ nó, việc
đó
Vào, dĩ vãng
cho rồi
Đời người,
đâu dài lắm
Mà bê, sự
rong chơi … !!!
Thơ: Tào Đế
DỤ KHỊ
(nh. một “Tổng
Tướng” nào đó)
Như, chú mèo
vờn chuột
Chờ, nhả hết
mọi chiêu
Rồi, tung
đòn hiễm hóc
Thì địch, mới
thấm nhiều … !!!
Thơ: nhà
“tiên tri” Tào Đế.