TRÊN BÃI BIỂN
Những con ốc,
còn thơ
Bị, sóng dạt
lên bờ …
Nước đâu, mà
sinh sống
Như, chỉ biết
nằm chờ … !!!
TRÊN BÃI BIỂN
Những con ốc,
còn thơ
Bị, sóng dạt
lên bờ …
Nước đâu, mà
sinh sống
Như, chỉ biết
nằm chờ … !!!
Ý VẬY
Hai mắt, để
ngắm nhìn
Nhị tai, mần
môn nghe
Còn khẩu, chỉ
có một …
Mà, ngôn chi
dữ hè … !!!
NGẪM
Non nước
kia, còn nghiêng
Thành quách
nọ, cũng đổ
Huống chi,
nơi chốn ấy …
Rằng, là cái
chi mô …!!! …!!!
LỜI “ẾCH GIẾNG”
Đời người,
dài bao nhiêu
Mà, bày đặt
lắm điều …
Như, chui
vào “ống sắt”
Lặn, trời đất
mất tiêu … !!!
Thơ: Ttào Đế.
LỜI “KẺ QUÊ”
(nhớ LãoTử*,
Trang Tử, …)
Đi đâu, xa vậy
trời …
Không ở đây,
mà chơi …
Nào, là
sông, là biển …
Còn, có cả
núi đồi …!!! …!!!
Thơ: Ttào Đế.
TÌM MÃI
Có, mấy gốc
mai già
Ở, … phố
này* không ta
Nghe, quý Cụ**
đã nói
Sót, mấy gốc
cơ mà … !!!
Nha Trang,
mùa Xuân 1982.
(*): Phước Hải
Nha Trang.
(**): … có cụ Quách Tấn.
BIỂN ĐỘNG
Chạy lúp
xúp, trên bờ
Hồn, miệt
mài mần thơ
Nào, những
con sóng dữ
Nào, con tàu
bơ vơ … !!!
N. Trang, 08
Tết Tân Sữu.
SÁNG SỚM
Dừng, bên cụm
hoa dại
Để đốt thuốc,
trên đường …
Trời hơi, se
se lạnh …
Cành lá, còn
đẫm sương … !!!
Vĩnh Thạnh,
cuối Thu Canh Tý.
LẶNG
(nhớ kts Ng.
Quốc Khánh, …)
Chiều về,
bên thềm vắng
Cốc rượu,
không được vui
Nhẹ nâng,
chiếc điện thoại
Buồn, xoá
tên một người … !!!
Vĩnh Phương,
đầu Xuân C. Tý.
BIỂN LẠNH
Chỉ “mạ”, một
chút nước
Ở trên, thân
người thôi
Bèn, dung
dăng dung dẻ
Xem như, đã
tắm rồi … !!!
Nha Trang,
07, Tết Tân Sữu.
KHỚP
Người, không
còn trẻ nữa
Thường, cỡi
chiếc xe già
Hạ thiên, trầm
trồ mãi …
Sao mà, hạp
ghê ta … !!!
SAU TẾT
Hoa, … bỏ vựa
dồn dập
Sắp, chật
ních bên đường
Đứng, ngã
nghiêng ngã ngữa
Giữa nắng,
thấy mà thương … !!!
Ngoại ô
N.Trang, 06 Tết Tân Sữu.
LỜI VỊ TRÙM
Tao, nặn ra
Trái Đất
Tụi mày, chốn
đó thôi
Nếu, bày trò
lấn chiếm …
Có ngày, “bỏ
cuộc chơi” !!!
Thơ: Tào Đế.
NHÌN GẦN
Dựng chi, cả
đống sắt …
Cao vút, tận
trời xanh …
Nếu, không
thường sơn phết …
Chắc, sẽ rỉ
tanh bành … !!! … !!!
Thơ: Tào Đế.
XUẤT NGOẠI
Bày chi, lắm
thứ tiếng …
Giao tiếp,
thấy khó ghê …
Nghe, chả hiểu
gì cả …
Chỉ có, muốn
mau về … !!!
Cambodge, một
năm nào đó.
Thơ: Tào Đế.
NGANG QUA
Đám cây … dại,
bên đường …
Thầm nghĩ,
thấy mà thương
Không có, sự
chăm sóc …
Vẫn, ra hoa
như thường … !!!
Ngoại ô
Ntrang, 01/ Tết Tân Sữu.
NHIỀU LẦN GẶP
Vẫn, bỏ áo
vào trong …
Vẫn, chơi quần
nịt nông
Vẫn, chiếc
xe tàn ấy …
Đèo, mấy võ
bia không !!!
Nha Trang,
Đông Canh Tý.
NGẪM
Bao mùa
Xuân, đi qua …
Sinh động lắm
, đời ta …
Dăm Tết, phải
lấy khoai…
Làm bánh
tét, gọi là … !!!
Vĩnh Phương,
Xuân Canh Tý.
THUỞ ẤY
(nhớ Mẹ, thầy
T. Đ. Tâm, …)
Lúc, mới gần
mười tuổi
Lần đầu, được
đi xa* …
Vừa đến ga,
chớ mấy
Bèn xảy, sự
nhớ nhà … !!!
Đà Lạt, cuối
Hạ năm 1956.
(*): từ V.
Phương Nha Trang …
AN PHẬN
Đã sinh, là
kiếp trâu
Thì, chơi môn
kéo cày
Nếu, không
chơi môn ấy
Thì, chơi
môn gì đây … !!!
CUỘC SỐNG
Một năm dài,
trôi qua
Con cháu, tụ
về nhà …
Họp sum, ba
ngày Tết
Rồi, đứa gần
đứa xa … !!!
NÓI VỚI VỢ
(nhớ Trần
Ra, Phạm Xuân Tuyển, …)
Yên chí đi
em, đến Tết này
Nhà mình, rồi
cũng chẳng thua ai
Mặc dù, thiếu
thốn thêm nần nợ
Nhưng rồi,
cũng có một cành mai …!!!
Ngọc Hiệp
Nha Trang, mùa Xuân 1980.
BÊN ĐƯỜNG
Giữa phố phường,
tấp nập …
Dăm phụ nữ,
“vá may” …
Kiếm, vài đồng
nhỏ lẻ …
Cận Tết, vẫn
còn “cày” … !!! … !!!
Đ. Thái
Nguyên NT, 29/ chạp/ C. Tý.
LỜI CHIẾC CẦU*
Đâu còn,
gánh xe nữa
Buồn đứng,
nhìn mây trôi
Đầu máy, về
xứ “Mẹ**” …
Rây, cũng gở
mất rồi … !!!
Phan Rang V.
N., cuối thế kỷ 20.
(*): cầu Tân
Cảnh (T. Chàm-Đà Lạt)
(**): Thuỵ
Sĩ.
Thơ: Da La.
GIẢ BIỆT
Người, không
xài mình nữa
Bèn về, xứ “Mẹ*”
thôi
Trăm năm
trôi, phục chế …
Cũng, lui tới
được rồi … !!!
Thuỵ Sĩ, cuối
thế kỷ thứ 20.
(*): Thuỵ
Sĩ.
Thơ: Pierre
Vincent.
Dịch: Tào
Lao.
LỜI CÂY
Trời thì,
chan chát nắng
Xin trình,
các người rằng
Chậu, khô
ran khô róc …
Thử hỏi, sống
mần răng !!!
VẬY
Thời tiết …
nghiệt, như qua
Sáng, đánh
xe tà tà …
Xuôi về biển,
để tắm …
Xong, lại
dong về nhà … !!!
VPhương –
Ntrang, 12/ C.Tý.
TRẦM TRỒ
Đám “Thần
Tài”, trước nhà
Hoa, rộ nở
quá ta …
Tối về,
hương thơm toả …
Tận, mấy góc
vườn xa … !!!
Vĩnh Phương,
21/ chạp/ C. Tý.
Ảnh: Ái
Thuý.
Ở MỘT VÙNG
Hữu bằng, “vắng”
nhiều quá
Để lại, kỷ
niệm đầy …
Mỗi lần, đi
rong dạo …
Như, giăng
khắp đó đây … !!!
Nha Trang và
ngoại ô, Canh Tý.
HỮU NHÂN
(nhớ Mẹ và
…)
“Máy xác”,
không được tốt
“Cà xịch, cà
đụi”, thôi
Thế mà, đã
“chạy” được
Hơn cả, trăm
năm rồi … !!!
Vĩnh Phương
N.T., Hạ 2015.
NGHE CHA KỂ
Có, một thời
nào đó
Quê mình, rất
là nghèo
Phải, “Trần
Minh khố chuối”
Chứ, biết phải
mần sao … !!!
KẾT
(nhớ “Thân
nhạc Mỹ”, …)
Trong, nỗi
chán chường đó
Người, có biết
về đâu …
Cứ, lang
thang lết thết …
Như, “con rắn
mất đầu” … !!!
… Nha Trang,
mùa Đông 2014.
QUYẾT TÂM
(k. tặng Anh
Chị Năm Diễn, …)
Cái con, gần
chục đứa
Ra sức, cố gắng
nuôi*
Chàng, “độc hành”
trên biển
Bắt cá mập,
miệt mài … !!! … !!!
Vĩnh Lương
N.T., cuối thế kỷ 20.
(*): Khi nằm
xuống, Ba chỉ cần mỗi
đứa đấp lên
mặt một mãnh bằng …!!!
NGƯỜI TÀN TẬT
Lê lết, ở
bên đường …
Như mong, tấm
lòng thương …
Nhỏ, một
chút gì đó …
Sống, qua
khúc đoạn trường !!!
Ngoại ô Nha
Trang, Đông C. Tý.
NHƯ BÍ
(nhớ cháu
Hùng râu, …)
Sống, cái kiểu
như rứa
Ngày nào,
cũng xỉn say
Muộn phiền,
sao giải quyết
Gục ngã, sẽ
gần ngày …!!! …!!!
TRONG VƯỜN CẢNH
Cặp vú sửa,
chần dần …
Có, du khách
đến gần …
Tay, dò dè
muốn hái …
Bỗng, chựng
lại phân vân !!!
Thơ: Tào Đế
HOA CƯỜI
Những, con
sóng bạc đầu
Mãi, tiếp tục
đuổi nhau
Đến khi, chạm
ghềnh bãi
Tan loãng, rồi
chìm sâu … !!!
GÓC PHỐ
Người thì,
khiếm đôi mắt
Kẻ, méo cả
môi mồm …
Ngồi bán, thứ
gì đó …
Chẳng khác,
cảnh hoàng hôn !!!
Nha trang,
cuối Đông Canh Tý.
TUỲ SỨC
Biển nay, lạnh
quá trời
Đâu dám,
chơi môn bơi
Trên bãi, chạy
lúp xúp …
Như rứa,
cũng được rồi … !!!
Nha trang,
17/ chạp/ Canh Tý.
TUỔI GIÀ
Khoẻ, mần xí
đỉnh chơi
Còn mệt, thì
nghỉ thôi
Chứ, cứ mà gắng
sức …
Rất, dễ bị
tiêu đời …!!! …!!!
THUỞ …
Muốn mần,
chuyện ấy lắm
Như, có gì cản
ngăn …
Bèn, “túc
nghiêm vâng lệnh”
Đời cuộc, ngẫm
nghĩ rằng … !!!
Nha Trang, một
mùa Thu nào đó.
Thơ: Tào Đế
CHÂN CHẤT
Người ngồi,
bên góc phố
Miệng, quổn
quảm bánh mì
Xích lô, để
sát cạnh …
Chắc, chờ
khách gọi đi … !!!
Nha Trang,
cuối Đông C. Tý.
BỰC
(k. t. một vị
“…” nào đó)
Mần vua, chừ
mệt quá …
Nhiều lúc,
muốn rời xa
Đám, “cung
phi mỹ nữ”
Liên tục,
mãi rầy rà … !!!
Trái Đất, đầu
thế kỷ thứ 19.
Thơ: Chin
Pal
Dịch: Tào
Lao
DẠO NI
Lúc nào, thấy
“nông nhàn”
Chừ, ít sự
lang thang …
Mà, chơi môn
“mài bút” …
Vài con chữ,
nhẹ vang … !!!
Vĩnh Phương,
mùa Thu 2016.
THỜI TRUNG HỌC*
(nhớ Cha,
khuya bơi ghe qua …)
Nhìn lại,
ngôi trường cũ …
Bỗng nhớ, tuổi
xuân thì …
Dù cho, trời
lũ lụt …
Vẫn, băng
sông* mà đi … !!!
V.Phương -
N.Trang, 1959 - 1966.
(*): chưa có
cầu, đi bằng đò chèo ...
NGHĨ VẬY
(t. tặng bạn
Võ Nguyên Quang)
Chết rồi, chắc
đâu hay …
Những đêm,
nhậu say say …
Đường về,
hàng tre ấy …
Nhớ lắm, bước
chân Mày … !!!
Võ Dõng Nha
Trang, 10/ 12/ C.Tý.
THEO LỜI …
(nhớ Võ Đình
Lân và các
bạn cùng lớp
đệ ngủ 1).
Khệ nệ, mang
phần thưởng
Để, đến chốn
người ta …
“Trình”, một
hồi cho đã …
Rồi, mới chịu
về nhà …!!! …!!!
Trường Võ
Tánh N.T., Hè 1962.