TRÁI ĐẤT
(Nhớ Galileo Galilei, …)
…Nửa nghìn năm, chớ mấy
Hình dạng, cũng bàn nhiều
Sự, vuông tròn gì đó …
Có một “Gã”, tưởng tiêu !!!
Địa Cầu, đầu thế kỷ thứ 17.
Thơ: Chin Pal
Dịch: Tào Lao
Ảnh: Internet
TRÁI ĐẤT
(Nhớ Galileo Galilei, …)
…Nửa nghìn năm, chớ mấy
Hình dạng, cũng bàn nhiều
Sự, vuông tròn gì đó …
Có một “Gã”, tưởng tiêu !!!
Địa Cầu, đầu thế kỷ thứ 17.
Thơ: Chin Pal
Dịch: Tào Lao
Ảnh: Internet
VẪN BIẾT
Có gì, tồn tại
mãi …
“Tái hợp rồi
phân ly”
Trong đời,
bao cảnh chứng
Mà buồn vui,
cũng kỳ …!!!
Ảnh:
Internet
LẮNG
Trên đường đời,
xuôi ngược
Dù, bằng phẳng
hố sâu …
Thường tim,
ghi khắc lại …
Đậm nét, thuở
ban đầu …!!!
Ảnh:
Internet
GIỮA ĐỜI
Những triết lý, nào đó
Chắc dành …, bậc cao siêu
Còn, “người phàm mắt thịt”
Vật vả, biết bao điều …!!! … !!!
Ảnh: Internet
BẤT TRANH
Cứ, thủng thẳng
mà đi
Và, thênh
thang mà bước
Trần gian,
thỏa mái sống
Chuyện chi đến,
cũng được !
Ảnh:
Internet
CẠN NGHĨ
(nhớ ngài Huệ Năng, H.Nhẫn, …)
Có cả, một “bụng chữ” …
Nhưng Người, đâu có khoe …
Chơi môn, “… xảo nhược chuyết”
Khiến, thiên hạ đâu dè …!!!...!!!
Bên Tàu, cuối t.kỷ thứ 7 (sau CN).
Thơ: Chin Pal
Dịch: Tào Lao
.
ĐAU
(nhớ con đường bên Thụy Sĩ)
Con đường ray, thơ mộng
Đưa xe …, vượt núi đồi …
Lên, Cao Nguyên mù lạnh
Giờ thì, đã xa xôi …!!!...!!!
Tháp Chàm – Đà lạt VN, 1987.
Thơ: Chin Pul
Dịch: Tào Lao
ĐÊM ẤY
(t. tặng Ái Thúy, P. Bé Sáu, …)
Trăng vàng, đang nhẹ trải …
Trên khắp, sân ga buồn …
Xa xa, bên đồi vắng …
Vang vọng, mấy hồi chuông !!!
Tháp Chàm PR, mùa Thu 1974.
GỐC ẢNH
Bố trí, “đệ tử” chụp
Rồi, tàng bảo đến giờ
Đến khi nào, hữu hứng
Bèn, “ợ” lên làm thơ …!!!
Nha Trang – Đà Lạt, 1956.
ĐẦU MÁY XE LỬA
…
Cái thời,
còn phục vụ
Được, ngày
ngày chăm lo
Bây giờ,
ngành đã tắt
Giữa rừng lạnh,
co ro …!!!
Ga Đà Lạt,
mùa Đông 1979.
GA NHỎ
(nhớ bạn Ngô
Nhậm, …)
Cái hồi, còn
trẻ ấy …
Ngày đêm,
đưa đón người
Đến thời,
“ngành …” về xế
Lặng lẻ, trầm
buồn thôi …!!!
Gần Đà Lạt,
mùa Đông 1987.
Ở NHÀ
Vào thì, hữu
tứ
Ra đã, thành
thơ
Đoạn hứng,
liên tục
Tới lui, muốn
khờ … !!!
V. Phương,
Thu Giáp Ngọ.
XE LỬA ĐI ĐÀ
LẠT
(nhớ Chú
Trương Đình Tâm, …)
Lượn leo,
theo sườn núi …
Nhả khói, chạy
lòng vòng …
Ạch ì, tiếng
máy rướn …
Lan tỏa, giữa
ngàn thông …!!!
Eo Gió, đèo
Song Pha, Hạ 1956.
XÚC ĐỘNG
(nhớ đan viện
bí ẩn Citeaux
Mỹ Ca, Cam
Ranh, Kh. Hòa)
Rồi, làng
chài hẻo lánh
Thành, đan
viện như ri
Giờ, phế
hoang rêu phủ
Qua lại, có
vui gì … !!!...!!!
Cam Ranh,
mùa Đông 2016.
CẢ GAN
(nhớ ngài
Cao Bá Quát, …)
Vài bài thơ,
“tào lao”
Dám xưng “đại
thi hào”
Vị mô, mà
ngông thế
Như, trong
giấc chiêm bao !
Nha Trang,
mùa Đông 1980.
LỜI VI TRÙNG
…
Làm sao, mà
chịu nỗi
Cái nắng, giữa
biển trời
Để còn, con
đường sống
Đành, giả biệt
người thôi !!!
Nha Trang,
mùa Hè Ất Mùi.
THƯỜNG NGÀY
(nhớ Phạm Bé
Sáu, …)
Cũng, vẻ vui
một chút
Khi, thoại
đàm trên Face…
Gặp, “Tử Kỳ”
ngày ấy
Sự, vị thú
tràn đầy …!!!...!!!
NHƯ ẨN
(nhớ Lý Thái
Sơn, …)
Quẩn quanh
trong vườn
Nom cũng dễ
thương
Lấy nơi xó vắng
Làm chốn
Thiên Đường !
TRỞ LẠI
(Kính tặng
ông ngoại các
cháu (Phong
Sa), nhân ngày
giỗ lần thứ
…(3/ 6/ Đ. Dậu).
Sông sâu, giờ
cạn nước
Đâu còn,
thuyền ngược xuôi
Cỏ hoang,
tràn khắp lối
Người cũ, luống
ngậm ngùi !!!
Ngọc Hiệp
NT, mùa Đông 1980.