HỒI KẾT
Cứ giành …, cho cố đi …
Rồi, cuối cùng được gì …
Hay, tang thương đổ nát …
Kèm, bao tiếng thị phi …!!!
Châu Á, giữa thế kỷ thứ 20.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
HỒI KẾT
Cứ giành …, cho cố đi …
Rồi, cuối cùng được gì …
Hay, tang thương đổ nát …
Kèm, bao tiếng thị phi …!!!
Châu Á, giữa thế kỷ thứ 20.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
“CƯU BÀNG CƯU”
(t. tặng một “người buồn”, …)
Chốn trần gian, cũng lắm …
Ta, đã thấm nhiều rồi …
Đoạn này, thường một góc …
Trầm ngâm, ngẫm chút thôi !!!
Một chốn nào đó, Đông Đ. Dậu.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: chép của cuong tranthanh
LỜI XÁC
Mình, như “gốc cây già”
Không “phân thuốc”, gọi là
Mà, chơi môn “cày” miết
Sao, tồn nỗi đây ta
…!!!...!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
YÊU CHỐN TRẦN
Xác, đã xài lâu rồi …
Chắc, nhựa sống cũng vơi
Bèn, hổ trợ tí thuốc …
Để, chơi lâu với đời … !!!
Trái Đất, đầu thế kỷ thứ 21.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
Ý NÔNG
Ai, rồi thì cũng sẽ …
Xuôi, về cõi “vĩnh hằng”
Vậy mà, lúc tại thế …
Giật giành, để mần răng !!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
CẢM THẤY
Ngâm mình, trong nước biển
Xác như, được thắm tươi …
Hồn, lâng lâng phơi phới …
Sinh hoạt, rất đã đời
..!!!...!!!
Nha Trang, mùa Hạ Giáp Ngọ.
Ảnh: Internet
RẦY YÊU
Hữu bằng, thiệp nhiều rồi
Còn lại, mấy đứa đây …
Sao không, rần trời sống
Mà, ủ rủ thế này …!!!...!!!
Khung trời N.Trang, 2017.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
SÁNG
Ghé biển, tắm một phát
Xong, đến quán café …
Chút, suy tư vớ vẩn …
Rồi, làm môn đi về … !!!
NTrang – VPhương, 2016.
Ảnh: Internet
HỮU CĂN
(nhớ một “giáo chủ” nào …)
Đến, một lúc nào đó …
Sống, cảm thấy đã rồi …
Để tâm, đến “Chân Thiện …”
Hết màn, chuyện vui chơi …!!!
Châu Á, thế kỷ thứ 5 trước
C.N..
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
HÁU ĐÓI
(nhớ một vị vua nào đó, …)
Một “chiếc …”, mà thấm gì
Phải là, “lắm thập …” cơ …
Mới, quần thảo dăm bận …
Thì thấy, như muốn khờ …!!!
Việt Nam, đầu thế kỷ thứ 11.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
NHẮN “ĐỆ TỬ”
Hỡi, … hai triệu lẻ năm
Chắc, thấm mệt đang nằm
Gắng lên, cùng ta đến …
Đích tới, tận trăng rằm …!!!
Đ. Pasteur NT, Thu Đ. Dậu.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
GIAO ĐẤU
(nhớ Lệnh Hồ Xung, …)
Cứ, đựng chịu đi đã …
Những cú đấm, giữa đời
Cần hạ, nhắm chỗ hở …
Chỉ, một phát mà thôi …!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
TUYỆT
Rồi, cũng sáng …
Rồi, cũng trưa …
Rồi, cũng chiều …
…
Bao nhiêu thứ ấy …
Xảy đều trần gian … !!! … !!!
Trái Đất, một mùa Đông nào
đó.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
NHÌN LẠI
Kể ra, cũng gớm thật …
Cái đầu, con người ta …
Đã bày, biết bao thứ …
Giữa, cái chốn ta bà … !!!
Trái Đất, đầu thế kỷ thứ 21.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
NHƯ THUỐC
Dạo quanh, khu vườn nhỏ …
Vào, những lúc bình minh …
Thì chợt, biến đâu mất …
Những sự, gọi bực mình …!!!
Vĩnh Phương NT, Thu Ất Mùi.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
LỜI DÓC TỔ
(nhớ một vị vua nào đó, …)
Truyền hết, cho “đệ tử” …
Những, “sự biết” trên đời …
Để, cho bụng trống rỗng …
Thơi thảnh, tìm “sự chơi”
…!!!
Vũ Lâm (Ninh Bình) VN, 1293.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
MỘT NGƯỜI THƯỜNG
Nhìn, “phương trời viễn mộng”
Nghe, xa lắc xa lơ …
Loanh quanh, chuyện trần thế
Vẻ vui, cũng muốn khờ … !!!
Xó Vĩnh Phương, Thu Ất Mùi.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
Ảnh: đkg Đoàn Xuân Hùng.
CŨNG KHOÁI
Mần, một phát tắm biển
Vào, sáng sớm mùa Đông
Sóng to và tràn gió …
Sự bơi lội, rất khó
…!!!...!!!
Nha Trang, ngày 17/ 12/ 2017.
Ảnh: Internet
SỰ “THƠ”
(t. t. H. Trung, Đ. X. Hùng,
…)
Người ta, nói môn “Thiền” …
Còn hắn, cứ triền miên …
Chuyện, “bá xàm bá láp” …
Thế, cũng có kẻ ghiền
…!!!...!!!
Nha Trang, một mùa Thu nào
đó.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
LỜI QUÊ
Dùng, từ ngôn ngon ngọt …
Như, rót mật vào lòng …
Nghe xong, rồi trớt quớt …
Không, may mảy đọng đong !!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
LO XA
Rồi đây, trời sẽ nắng …
Nắng, một cách khủng kinh
Thế nên, phải chuẩn bị …
Sự nước, cho vườn mình …!!!
V. Phương, cuối Đông B. Thân.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
NHÌN LUI
(đến một “nhà sử học” nào đó)
Những gì, sách ghi lại …
Chắc gì, đúng hết đâu …
Như là, sự nhầm lẩn …
Về tên, một cây cầu* …
!!!...!!!
Khánh Hòa NT, mùa Thu 2003.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
(*): Ngay đầu thế kỷ 21, một
cây
cầu gỗ ở Vĩnh Phương mà đăng
trên … ghi là cầu gỗ Vĩnh
Ngọc
thì … ??? !!!.
QUYỀN TÁC GIẢ
(đến với một “vị …” nào đó
và k. t. “giáo chủ đạo Yêu”)
Nếu bảnh, bày trò khác …
Môn này, là của tao …
Đổi thay, phải hỏi ý …
Tự sửa, đâu được nào … !!!
Một nơi nào đó …, thế kỷ 21.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
LỜI NGƯỜI THƯỜNG
“Phương trời viễn mộng”, chắc
là xa
Kệ thôi, lẩn quẩn chốn ta bà …
Hàng ngày, cặm cụi, bình
thường sống
Rảnh rổi, tửu ngồi, ngắm mây
qua …!!!
Q. Sông Quê VP (ph. khách P.V.),
2014.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
Ý NÔNG
Đời, đâu dài bao nhiêu
Mà, chơi môn ngủ nhiều
Rằng nên, chỉ vừa đủ …
Thời gian còn, thức tiêu !!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
NHƯ CHẮC
Cứ sống, rần trời đất
Đừng có, hy vọng gì
Sự, đạt tới thỏa mái
Rằng thì, cũng có khi !
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
CẢNH BÁO
(thương tặng Ái Thúy, …)
“Quỷ ma”, đừng dọa dẫm
Đến, gia đình chúng tôi
Vì, trong nhà trang trọng
Có, một vị Phật* rồi … !!!
Vĩnh Phương, Đông Ất Mùi.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
(*):
HÌNH NHƯ
Tâm đâu
Phật đấy …!!!
Thơ: Phù Vân
CHO KHỎE
(nhớ họa thất về khuya …)
Lắm vị, chả chịu mần …
Chỉ chuyên, trộm* mà thôi
Đợi, chủ nhà sơ hở …
Đớp** một phát, là rồi …!!!
196 Pasteur Sài Gòn, Thu
1969.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
(*): Ram
(**): Rốp
NỘ XÁC
Sao mi, rắc rối thế …
Bệnh này, đến bệnh kia …
Đến lúc, không chịu nỗi …
Thì ta, sẽ trở dìa …!!! …!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
ĐỂ TỰ NHIÊN
Cái gì đến, sẽ đến …
Cái gì đi, sẽ đi …
Tham gia, chi việc ấy …
Thêm mệt, chứ ích gì …!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
THƠ MỘT NGƯỜI
(nhớ Chin Pal, Tào Lao, …)
Lượm, đọc, thấy cũng hay
Liền bèn, có sự bày …
Xẹt đăng, ở trên mạng …
Chứ, đâu biết mặt mày …!!!
Việt Nam, mùa Thu G. Ngọ.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
CẠN NGHĨ
(t. t. một “thiền sư” nào đó)
Đời người, tác phẩm mẹ …
Thơ, họa, …, thứ cỏn con …
Dành cho, những nghệ sĩ …
Sự bốc hứng, đang còn …!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
TRONG VƯỜN ỔNG
Chớm hoa, đã bị hái …
Nên, đâu dám ra nhiều
Thân, dần, cành trụi hết
Rồi, đi đến chỗ tiêu … !!!
Vĩnh Phương, Thu Đ. Dậu.
Ảnh: Internet
TÌNH
Biển, nắng ấm lại rồi …
Vài đợt sóng, từ khơi …
Dập dồn, tràn vào bãi …
Như mơn trớn, tuyệt vời …!!!
Nha Trang, Đông Đinh Dậu.
Ảnh: Internet
HÔM ẤY
Chiều Đông
Buồn chi lạ
Ra vô
Một mình ta …!!!...!!!...!!!
Vĩnh Phương, 12/ 12/ 2017.
Ảnh: Internet
THẾ
Mưa bão, rồi cũng qua …
Sau khi, dọn vườn nhà …
Những chiều, hừng nắng ấm
Bèn, cũng chút lân la …!!!
Vĩnh Phương, Đông Đ. Dậu.
Ảnh: Internet
Ý NÔNG
Trần gian, cứ “hát” mãi …
Những trò, “giành giựt” rồi
Đời người, bao nhiêu …nhỉ
Quên bẵng, sự vui chơi …!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
HAM VUI
Giữa, cuộc đời náo động
Bày ra, lắm chuyện chơi
Như là, sự “mạng miếc”
Tham gia, “xẹt” ít lời …!!!
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
NGẦM
(thân tặng một người …)
Nhẹ nhàng, một vài lời …
Như là, sương khói thôi …
Đôi lúc, ngẫm cho kỹ …
Như, có ý với đời … !!!...!!!
Đ. Pasteur NT, Thu B. Thân.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
ĐẾN LÚC
Mình, trở về quê cũ …
Với, lối sống ngày xưa …
Sự, “xẹt lui xẹt tới” …
Cảm thấy, như đã vừa …!!!
Vĩnh Phương, mùa Thu 2007.
Ảnh: Internet, Ái Thuý.
Ý “QUÊ”
Trời soạn, cảnh “thơ” thế …
Bỗng, có sự “chen” vào …
Nào, nhà cao nhà thấp …
Nom, “sinh động” làm sao …!!!
Đồng Đế Nha Trang, Đông 2017.
Thơ: Tào Đế
Ảnh: Internet
ĐÔI BẠN
(t. t. Võ Chí Hiền, Đ. Cước)
Như, hai áng mây trời …
Đêm, tìm về một nơi …
Giao nhau, trong vài phút
Rồi, chia tay vào đời … !!!
Ga Nha Trang, Đông 1980.
Ảnh: Internet
CẢM
Nghìn năm, trơ lặng đứng
Cô đơn, ngắm biển trời
Quanh năm, bốn mùa trải
Như, luôn có mình tôi …!!!
Hòn Chồng NT, Đông 1967.
Ảnh: Internet
ĐAU
Những gì, đã gìn giữ …
Ngót, nửa thế kỷ rồi …
Nào ngờ, cơn bão dữ …
Phá, gần nát của tôi …!!!
Vĩnh Phương, Đông Đ. Dậu.
Ảnh: Internet
TRƯỚC NHÀ
Bão, cây to ngã xuống …
Dọn, chưa biết cách gì …
Vướng đường, đang lo tính
Thì, lụt về đưa đi …!!!...!!!...!!!
Vĩnh Phương, Đông Đ. Dậu.
Ảnh: Internet
NHÀ MÌNH
Một cơn bão, qua thôi …
Suốt hơn, một tháng trời …
Lui cui, lo dọn dẹp …
Mà thấy, vẫn chưa rồi … !!!
Vĩnh Phương, Đông Đ. Dậu.
Ảnh: Internet
THƯƠNG CẢM
(t. tặng một người Bạn …)
Một ước mơ, nho nhỏ
Chưa nhận được, trong đời
Rủi phải, lâm trọng bệnh
Rồi, ngậm ngùi một nơi …!!!
Vĩnh Phương, Đông Đ. Dậu.
Ảnh: Internet
TRẢI
Mần gì, thì mần đi …
Chứ, chần chừ làm chi
Hội cơ, đâu có đợi …
Và, trôi qua tức thì …!!!
Ảnh: Internet
CŨNG BUỒN
(t. tặng Trương văn Dật, …)
Bày, ở góc sân nhỏ …
Chốn tửu, hai chỗ ngồi …
Bỗng, Em lâm phải bệnh
Giờ, còn lại mình tôi … !!!
Vĩnh Phương, Đông Đ. Dậu.
Ảnh: Internet