Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1680
THƯỜNG NGÀY
Quét dọn vườn, sạch sẻ
Tưới, trồng vài bụi cây
Có bằng hữu réo gọi
Bèn, lên đường, đó đây !
Thơ Phù Vân 1679
SÁNG NAY
Lao động vườn, một chút
Sau khi, uống cafe
Sãi dài trên giường, nghỉ
Ngủ một giấc, ngon ghê !
Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1678
THỜI TRANG
Cái gì, ở trong đó
Mà, bao biếc tùm lum
Một chút da, chút thịt
Nổi niếc lên, là cùng !
Thơ Phù Vân 1677
TÁC PHẨM
Ý, muốn nói cái gì
Điều đó, có làm " phi "
Còn, mượt mà rỗng tuếch
Loại đó, nên vứt đi !
Thơ Phù Vân 1676
GÃ KHỜ
Mới tỏm tẻm, vài chữ
Cũng bày đặt, văn thơ
Rồi, tải lên mạng miếc
Nói, toàn chuyện vu vơ !
Thơ Phù Vân 1675
TIÊN ĐOÁN
Mày, văn viếc thế nào
Mà, dám chê bạn tao
Sống, hách dịch kiểu đó
Có ngày, cũng ngã nhào !
Thơ Phù Vân 1674
TÀ VẸT
Âm thầm, dưới mặt đất
Để đở, con đường ray
Mùa mưa, lạnh lẻo lắm
Chỉ đêm, đâu có ngày !
Thơ Phù Vân 1673
LẦM
Thấy họ nhậu, vậy đó
Đừng tưởng, họ thong dong
Ngày ngày, họ bươi chãi
Và, họ kiếm từng đồng !
Thơ Phù Vân 1671
CỨU VẢN
Ta đã bỏ làm Phật
Từ rất lâu lắm rồi
Bây chừ, vì tình thế
Phải làm Phật lại thôi !
Thơ Phù Vân 1670
DẠI
Tất cả, các thiên tài
Hắn, thường dẫm dưới chân
Từng miếng, khả năng nhỏ
Hắn, trân trọng vô ngần !
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1669
CŨNG TỘI
Lăn lộn, trong nghĩa địa
Để, có được chút nhà
Thiên hạ, vin vào đó
Làm khó dễ người ta !
Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1668
DỌA
Ta, chàng internet
Trùm, kiến thức trong đời
Dại, múa rìu mắt thợ
Thì, sẽ biết mặt tôi !
Thơ Phù Vân 1667
QUY LUẬT
Cháu, mỗi ngày một lớn
Ông, càng lúc càng già
Đời, tre tàn măng mọc
Thôi, cứ việc hát ca !
Thơ PHù Vân 1666
BẤT KỂ
Và, khi đã hứng rồi
Chỉ chích, một phát thôi
Đâu cần gì, cựa vãy
Đá một trận, đã đời !
Thơ Phù Vân 1665
KHÔNG ĐỢI
Kiếm cặp gà, để đá
Sao mà, khó quá đi
Không khí nhậu, buồn quá
Bèn nhào vô, tức thì !
Thơ Phù Vân 1664
CHƯA HỨNG
Con nào, cũng dè dặt
Xem, cựa vãy lẫn nhau
Chuồng gà, an bình quá
Thấy, mà tức sao đâu !
Thơ Phù Vân 1663
LÝ DO
Ra đường, gặp bằng hữu
Thường, cà kê...rất lâu
Mà túi, chỉ rủng rỉnh
Nên, ít muốn đi đâu !
Thơ Phù Vân 1662
KỆ
Qua một đêm, mưa gió
Hoa lá, rụng đầy sân
Mình lum khum, quét dọn
Một năm, đâu mấy lần !
Thơ Phù Vân 1661
KIỆM ƯỚC
Chỉ, một trăm bạc thôi
Mà hoa hiếc, rần trời
Và lá liếc, rần đất
Thời suy thoái, cuộc đời !
Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1660
ĐÃ QUYẾT
Đi một vòng, cũng được
Không có, thì về thôi
Trở về, giòng sông cũ
Ở đó, bạn ta ngồi !
Thơ Phù Vân 1659
CHỚP MẮT
Một buổi sáng, còn sương
Trên đường, đi đến trường
Nhiều xe, chạy ẩu quá
Chị chết, thật thảm thương !
Thơ Phù Vân 1658
NỬA ĐƯỜNG
Mới chỉ là chim bàng
Mà huênh hoang, làm tàng
Cứ trời cao, tận vút
Có ngày, sẽ vỡ tan !
Thơ Phù Vân 1657
TU LUYỆN
Để thành, cưu bàng cưu
Phải có sự bảo lưu
Trãi qua, nghìn nghìn kiếp
Chứ nào phải dễ đâu !
Thơ Phù Vân 1656
BIẾT PHẬN
Thà như chú chim cưu
Đêm ngày cứ lu bu
Bên bờ sông, bến nước
Cõi xa hơn, mịt mù !
Thơ Phù Vân 1655
TỚI BỜ
Hãy nhìn, cưu bàng cưu
Sống hòa, chả mẹo mưu
Không có cao, có thấp
Chỉ, một dãi sương mù !
Thơ Phù Vân 1654
QUÁN TRỌ
Cho dù gì đi nữa
Mình cứ sống thảnh thơi
Thời gian, trôi nhanh lắm
Cũng qua, một kiếp người !
Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1653
THÀNH PHỐ
Trái đất này, không nhỏ
Sao bu lại với nhau
Nhiều nơi, chật chội quá
Ồn ào, muốn điên đầu !
Thơ Phù Vân 1652
KHÓ
Giữa cuộc đời, trôi nổi
Theo nhịp sống, bềnh bồng
Phải có nhiều, từng trãi
Mới hòa được, SẮC KHÔNG !
Thơ Phù Du
châm-cười-chơi
HỌC GIẢ GIẢ HỌC
Giả học rồi thành học giả thôi
Văn đàn còn chỗ để ta ngồi
Mặc tình phô diễn tài vay mượn
Ai hạch hỏi, ta chỉ mỉm cười
Bể học bao la lọt tỏm cào
Lăng xăng nhí nhố trổ tài cao
Khua môi múa mép rung thiên hạ
Đáy giếng có nhiều ếch thế sao!?
HỌC GIẢ GIẢ HỌC
Giả học rồi thành học giả thôi
Văn đàn còn chỗ để ta ngồi
Mặc tình phô diễn tài vay mượn
Ai hạch hỏi, ta chỉ mỉm cười
Bể học bao la lọt tỏm cào
Lăng xăng nhí nhố trổ tài cao
Khua môi múa mép rung thiên hạ
Đáy giếng có nhiều ếch thế sao!?
Thơ Phù Vân 1651
BẮT CHƯỚC
Này anh, Ngô đức Tồn
Mặt, hơi giống cái lồn
Mặt mày, bừng bừng đỏ
Phang một đòn, du côn !
Thơ Phù Vân 1650
THÂN TÌNH
Bớ thằng, Ngô đức Tồn
Quả mặt, như cái lồn
Vẫy tay, cười ha hả
Xuống xe, chạy lại ôm !
Thơ Phù Vân 1649
CŨNG LẠ
Thời gian dài, nằm viện
Tưởng đâu, đã lìa đời
Sau vài ngày, khỏi bệnh
Lại tiếp tục cuộc chơi !
Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1648
TẬP THƠ
Ta chọn một thửa đất
Ta hứng thú cày bừa
Những cây gieo trồng ấy
Nay, đã điềm lưa thưa !
Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013
Nguyễn Đình Tuyến
Trong mỗi người chúng ta, đều có một nhà thơ, nhà thơ đó hoặc cho ấn hành tác phẩm, hoặc vẫn còn cất kỹ tác phẩm của mình trong bóng tối, trong đáy lòng với ước hẹn sẽ cho nó ra đời trong một ngày mai nào đó - có khi đến chết vẫn không bao giờ thực hiện được điều ước hẹn, vì lý do này hay lý do khác.
Thơ Phù Vân 1646
BÍ
Nhiều người, lắm tiền bạc
Không dám tiêu, để dành
Rồi khi bệnh, nằm xuống
Đưa mắt ngó, cũng đành !
Thơ Phù Vân 1645
GÓP Ý
Rồi một ngày nào đó
Đâu còn được thế này
Thôi thì, còn uống được
Cứ uống, chứ đừng say !
Thơ Phù Vân 1644
KHÔNG THOÁT
Vài con trùng, nhỏ xíu
Chui rúc, dưới đất sâu
Mấy con gà, bươi móc
Một lúc, cũng ló đầu !
Thơ Phù Vân 1643
DẠO VƯỜN
Một đàn gà, nho nhỏ
Quanh quẩn, theo dưới chân
Chốc chốc, lại đạp mái
Làm ta, cũng sần sần !
Thơ Phù Vân 1642
RẢNH
Xong việc, ta nằm dài
Đôi lúc, nghĩ đến ai
Thời gian, nghiệt ngã quá
Đời, như có an bài !
Thơ Phù Vân 1641
TỰ HỎI
Hoa trái, trải khắp vườn
Tờ mờ sáng, còn sương
Nhẹ nhàng, chân bước dạo
Đây, có phải thiên đường !
Thơ Phù Vân 1640
NGANG LÀNG CŨ
Cánh đồng,ươm, màu vàng
Trên đường, đi lang thang
Đep quá, dừng lại ngắm
Quê mình, gợn tiếng vang !
Thơ Phù Vân 1639
GIỚI THIỆU
Ở một miền, hẻo lánh
Trổi lên, một nhà thơ
Nói toàn chuyện, nho nhò
Và những việc, vu vơ !!!
Thơ Phù Vân 1638
LỜI MỤC ĐỒNG
( k, tặng tranh T, D. An )
Đã chiều rồi, trâu nhé
Sao không chịu về chuồng
Cứ để ta, kéo mãi
Giận, ta bỏ lại luôn !
Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013
Thơ Phù Vân 1637
NHƯ LÀ LỜI PHẬT
Ta đâu bày, phe phái
Để làm chuyện ruồi bu
Với ta, thì chỉ có
Sống hết mình, rồi tu !!!
Thơ Phù Vân 1636
NGHE NÓI
Hình như, ở ông Phật
Đâu thích, sự chùa chiền
Đời sau, bày như thế
Chắc Ngài, rất ưu phiền !
Thơ Phù Vân 1635
CẢNH ĐỜI
Nhiều chùa, rộng mênh mông
Nhiều chỗ, như bỏ không
Thời gian, mục miễu hết
Chúng sanh, kiếm từng đồng !
Thơ Phù Vân 1634
Ở QUÊ
Chiều về, trên vườn vắng
Trời tối xuống, đen thui
Nhóm, một đống rác nhỏ
Đốt lên, cũng thấy vui !
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)