VẼ VỜI
Muốn nghe,
tiếng sáo hắn
Phải ngồi,
trên thuyền cơ
Nhâm nhi, xí
đỉnh tửu …
Trăng Thu,
toả mờ mờ … !!!
Sông Cái Nha
Trang, Hạ 1982.
VẼ VỜI
Muốn nghe,
tiếng sáo hắn
Phải ngồi,
trên thuyền cơ
Nhâm nhi, xí
đỉnh tửu …
Trăng Thu,
toả mờ mờ … !!!
Sông Cái Nha
Trang, Hạ 1982.
CÓ KẺ
Sống thiệt
chơn, không muốn
Đặt bày,
theo lận gian …
Bị, đưa vào
ngục tối …
Ngồi, hận hối
xin van …!!! …!!!
Thơ: nhà
“tiên tri” Tào Đế.
CH
(nhớ một “Tổng
Tướng” nào đó)
“Chúng mày”,
hãy đợi đấy …
Chờ, đến lúc
ra tay …
Những, đòn
giáng sấm sét …
Loạn tán, hết
đường quay … !!!
…, Trái Đất,
đầu thế kỷ thứ … .
(05/ 01/
2021).
Thơ: nhà
“tiên tri” Tào Đế.
ĐỪNG Ỷ
Mưa chi, mưa
miết vậy
Bao giờ, dừng
lại đây
Chơi, cái
môn “quá chén”
Chừng coi, sẽ
có ngày … !!!
Ý VẬY
Lo cho, thân
xác “chảy”
Để, phòng
tránh bệnh thôi
Vọng hy, đạt
kỳ hạn …
Dành sẵn, với
người đời !!!
NHỚ MẸ
Cuộn mình,
trong chăn ấm …
Xuôi về, thuở
xa xăm …
Mái nhà
tranh, dột nát …
Nhường chỗ,
cho con nằm … !!!
Vĩnh Phương,
cuối Đông Canh Tý.
BUÔNG
Muốn, phá
chi thì phá …
Chừ, có cần
nữa đâu …
Bọn mi, loài
sâu bọ …
Chỉ, mang đến
buồn rầu !!!
Thơ: Tào Đế
PHÒNG …
Sợ, lúc bệnh
nằm xuống
Sẽ khổ, bao
người thân
Mà, trong đời
đã trải …
Ít ra, cũng
mấy lần …!!! …!!!
NHƯ ...
Một ngày,
không đến biển
Sao, cảm thấy
nhớ ghê …
Dù, chốn nao
thú vị …
Cũng muốn,
mau ttrở về … !!!
Sapa Việt
Nam, mùa Đông 1998.
TUỔI GIÀ
Làm sao, mà
bì được
Với, những
đàn trẻ kia
Như, giòng
sông rộng lớn
Bơi qua, rồi
lộn về … !!! … !!!
Cửa
sông Nhật Lệ Q. B., 20005.
NÓI VỚI …
Rồi, khi đến
tuổi già
Chắc, chẳng
khác chi ta
Xác thân, dần
mòn mỏi …
Sống đoạn cuối,
gọi là … !!!
CÓ NGƯỜI
(nhớ bạn
Tony Hay, …)
Như, chả có
đích mục …
Sống, là sống
vậy thôi …
Khi, “ống Chỉ
Thần” hết …
Rằng rứa, thế
là rồi … !!! … !!!
Sài Gòn Việt
Nam, Đông 1975.
ƯỚC VỌNG
Cầu mong,
luôn khoẻ mạnh
Để sống,
theo tháng ngày …
Lang thang,
được nhiều chốn
Ngắm đàn,
mây trắng bay … !!!
CHO KHOẺ
(nhớ … Duy
Ma Cật, …)
Tắm biển
xong, lên bờ …
Ven đường, hứng,
trào thơ
Bao chuyện đời,
lỉnh kỉnh
Mặc kệ nó,
làm lơ …!!! …!!!
N. Trang –
V. Phương, C. Tý.
Thơ: Tào Đế
VÙNG QUY HOẠCH
Cũng còn, mấy
thẻo ruộng
Nằm dọc, bờ
mương buồn
Dăm cây bẹo,
te tét …
Chập chờn,
theo gió luôn … !!!
Ngoại ô Nha Trang,
Đông C. Tý
THỜI GIAN
Nửa đêm, sực
thức giấc
Đốt thuốc,
nghĩ bâng quơ
Một năm,
trôi nhanh quá
Lịch, còn lại
mấy tờ …!!! …!!!
Vĩnh Phương,
27/ 12/ 2011.
CHỊU THUA
Con ốc, thì
nhỏ xíu …
Bù lông, lại
quá to …
Mần sao, mà
vặn được …
Quay quảy về,
buồn xo … !!!
Thơ: Tào Đế
ĐẾN BIỂN
Cái con, thì
rộn bận …
Còn mình, tuổi
về già …
Gắng cố, mà
lo lấy …
Đâu, ngại quản
đường xa … !!!
V. Phương –
N. Trang, 10/ 2011.
NGHE NÓI
Chỉ, một lát
ở biển …
Sẽ diệt, nhiều
trùng vi …
Để, tồn bảo
sức khoẻ …
Mắc mớ gì,
không đi … !!!
NHƯ … “ÂM
DƯƠNG”
Chỉ nắng,
cũng không được
Riêng mưa, lại
chẳng xong
Một mình một,
đơn độc …
Sao mần, môn
“trọt trồng|” !!!
Thơ: Tào Đế
KHOẺ
Xe …, đâu
còn quằn quại
Leo đèo … hiểm,
xa xôi …
Núi cản, đã
bị đục …
Có lỗ, để
chun rồi …!!! …!!!
Đèo Cả V.
N., đầu thế kỷ 21.
Lời: một kẻ
quê.
NHẮC
Sao, … Trời
sù sụ miết …
Không gấp, nắng
lên đi …
Hơn tháng nữa,
tới Tết …
Chứ có, lâu
lắc gì ...!!! …!!!
Chốn trần,
11 tháng 11. C. Tý.
Thơ: Tào Lao
(“cháu cưng” Th. Đế).
ĐỜI
Cũng, một thời
rộn rịp
Lắm kẻ, sự
ngược xuôi
Chừ, phế
hoang rêu phủ
Nom sao, quá
ngậm ngùi !!!
Thơ: Tào Đế
TRÊN MẠNG
Trong, một
thời gian ngắn
Mà, dạo được
nhiều phương
Tuy, chỉ là
hình ảnh …
Vẫn, thú vị
như thường …!!!...!!!
Lời: một kẻ
quê.
CẢM
(k. tặng
Hoàng Hậu …, …)
Ngài, là đấng
“Thiên Tử”
Ta, chỉ phận
nữ nhi …
Ngài, “trăm
thê nghìn thiếp”
Ta, lặng lẽ
rời đi …!!! …!!! …!!!
Thơ: Tào Đế
TUỔI GIÀ
Nhớ, một nơi
nào đó …
Bèn, lật mạng
ra xem …
Thả hồn,
theo khói thuốc …
Như rứa,
cũng “đỡ ghiền” … !!!
LỜI NÔNG DÂN
Van Trời, đừng
mưa … nữa
Bởi Tết,
đang kề gần …
Để, bà con
làm lụng …
Kiếm chút đỉnh
…, đón Xuân …!!!
Ngoại ô Nha
Trang, Đông Canh Tý.
Thơ: Tào Lao
(“cháu cưng” Th. Đế).
VUA BẢO ĐẠI
Rồi, không …
trên ngôi nữa
Xuôi, đến chốn
thật xa …
Khi, cõi trần
vĩnh biệt …
Một, “nấm mộ”*
cũng là … !!!
Paris Pháp
quốc, đầu thế kỷ 21.
(20 tháng 5
năm 2006).
Thơ: Pierre
Vincent
Dịch: Tào
Lao
(*):Từ tháp
Eiffel, đi bộ khoảng chừng 10 phút là đến nghĩa trang Passy, nằm ngay bên cạnh
quảng trường Trocadero, nơi du khách thường đến để ngắm và chụp ảnh tháp Eiffel
hùng vĩ.
Nghĩa trang
Passy ở Paris là một nghĩa trang nổi tiếng được xây dựng từ đầu thế kỷ XIX, nơi
chôn cất nhiều nhân vật lừng danh của thế giới như tài tử phim hài Fernandel
(1903-1971,) nhà văn Virgil Gheorghiu (1916-1992,) họa sĩ Edouard Manet
(1832-1883,) người sáng lập công ty xe hơi Marcel Renault (1872-1903,) Tổng Thống
Pháp Alexandria Millerand (1859-1943)…
Ngay cửa vào
có một bản đồ nghĩa trang với tên tuổi những người nổi tiếng được chôn tại đây
và chỉ dẫn khu vực mộ, số hiệu của ngôi mộ… Trong danh sách những người nổi tiếng
này, có tên “Bảo Đại – hoàng đế Việt Nam”.
SÁNG ĐÔNG
Người người,
… áo lạnh cả
Riêng hắn,
thì mình không …
Hiên ngang, ở
giữa phố …
Như bảnh, dạo
vòng vòng !!!
V. Đ. T. Nha
Trang, 11/ C. Tý.
VƯỢT TẦM
Cái thân,
thì nhỏ xíu
Mà muốn, bụng
bằng bò
Bèn, chơi
môn rất cố …
Có ngày, sẽ
nguy to …!!! …!!!
LÚC RẢNH
Thường, rong
dạo trên mạng
Hình nào
thích, lượm chơi
Nếu hứng,
thì “thơ thẩn” …
Cũng, tàm tạm
vui rồi …!!! …!!!
TRỜI ĐÔNG
Cũng ráng,
xuôi về biển
Kiếm, chút …
khí trong lành
Chân trần, dẫm
trên cát …
Cốt, … dài
“sự mong manh” !!!
MƯU SINH
Cũng tội,
cái thân già
Suốt ngày,
mãi “cầm ca”
Để, lo cho
“bao tử” …
Không thì,
tìm đâu ra … !!!
ĐỜI
Ngồi, bả buồn
nuối tiếc
Mới, tiền của
rặc ròng
Chỉ, một thời
gian ngắn
Lại, trở về
“tay không” !!!
NHƯ “CHIM
CƯU”
Biết mình, phận
già rồi
Nên ít, … nẻo
xa xôi
Thường,
quanh quanh quẩn quẩn
“Chốn nhà”,
cũng được rồi …!!! …!!!
Ngoại ô Nha
Trang, Đông Canh Tý.
XÚC ĐỘNG
Cô hàng, bán
vịt lộn
Lanh lảnh, cất
tiếng rao
Đêm Đông,
mưa ập đến
Co ro, nép
bên rào … !!!
Đ. 23/ 10,
cuối năm 1980.
TUỔI GIÀ
Còn, điếu
thuốc trên môi …
Còn, rong dạo
chốn đời …
Trời, mù mưa
bấc gió …
Được rứa, là
thú rồi … !!! … !!!
Ngoại ô Nha
Trang, Đông C. Tý.
CHẠY BIỂN
Những, làn
gió nhè nhẹ
Len vào phổi,
thú ghê …
Rằng như, là
để “dụ …”
Sức khoẻ, dần
trở về … !!!
Nha Trang, một
mùa nào đó.
CHỐN TRẦN
Cả, một năm
mới có
Mấy tháng, gọi
rằng “Đông”
Bấc về, mây
mù đặc …
Dạo rong,
thú … chất chồng !!!
DÂNG Ý
Ông Trời,
mau “thu” sạch …
Cái bọn, gọi
“ quỷ ma …”
Đang, tung
hoành quấy nhiễu …
Lắm ở, “cõi
người ta” … !!! … !!!
Một nơi nào
đó, Trái Đất, Canh Tý.
Thơ: Tào Lao
(“cháu cưng” Th. Đế).