Tôi
có may mắn đọc thơ Đặng Cước khá nhiều lần, từ văn bản của chén thù chén tạc
cùng bè bạn. Với chất giọng đầy hào sảng pha chút hồn nhiên tếu táo của Đặng
Cước cứ luồn lách vào tâm khảm người nghe. Nhưng điều tôi thích thú nhất, là
một “Đặng Cước THƠ trên cả THƠ Đặng Cước.” Thử hỏi đã mấy ai đứng cao hơn tác
phẩm của chính mình như lão Phù Vân?
Người
thơ ấy đã tiếp nhận hiện thực bằng trực cảm ngẫu hứng tung chiêu ngôn từ xù xì góc cạnh tự
phát sáng hành trình của ngữ điệu và ý tưởng.
Với
Đặng Cước trước mọi hiện tượng thuộc tính con người dù trần tục hoặc thanh cao
tác giả không hề né tránh, không nói ngọng cứ nguyên thủy thô mộc mà ném rào
rào vào những mặt nạ chính nhân quân tử, những kẻ đánh tráo giá trị nhân văn.
Như thế thơ Đặng Cước tiềm ẩn một nội lực có sức chuyển tải những ý tưởng khác
thường.
Nha Trang, 04/05/2010
Tôn
Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét