Sâu thẳm trong tiềm thức con người có một cái linh
thức. Động đậy. Loi ngoi. Đong đưa. Rồi loáng chớp vụt hiện. Phù Vân là một kẻ
hiếm hoi bất chợt nắm chộp được cái linh thức trong biết bao sát na ở cuộc đời
phù động này và tức thì chuyển hóa cái linh thức diệu cảm ấy thành thơ...
thành
một cái gì đó diệu dụng và diệu biến trong cõi thơ Phù Vân bềnh bồng trôi nổi
của hắn.
Thơ Phù Vân nổi long rong trên sóng gió ba động
cuộc đời và trôi mênh mông vào lòng kẻ tri ngộ. Cái nổi tựa tiếng khóc, giọng
cười, tựa như một tiếng thở dài, tựa như câu ca vang lừng, tựa như nhịp thở nửa
chừng ngắt quãng, bỗng như là cái trôi tuyệt kỹ rất dịu và êm làm say lòng bao
kẻ...
Vâng, Phù Vân người bằng hữu
chẳng tài hoa gì mà rất tài hoa vậy.
Đại Mộng Am,
15/5/2007
Phù Du VĨNH
HIỀN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét