Kình kịch, bước đêm dài
Rượu thấm, tình lai rai
Thơ rung, đời viễn mộng
Đặng Cước, chứ còn ai !
Rượu thấm, tình lai rai
Thơ rung, đời viễn mộng
Đặng Cước, chứ còn ai !
Những bước chân Đặng Cước đi vào
đời tôi.
Nu cười Đặng Cước thấm vào hồn
tôi.và bây giờ thơ Đặng Cước nở hoa trong tôi từ lúc nào không hay biết.
Thơ Đặng Cước là những bức
tranh, những bức tranh Hồn Nhiên và Dã Thú. Ở hội hoạ,
họa sĩ phái Hồn Nhiên là những
nét chấm phá không ràng buộc, chỉ đưa bút theo bẩm chất hồn nhiên, theo tâm hồn
rung động, và Dã Thú là trường
phái với những những nhát màu nguyên
sắc, không pha trộn, chát chúa bên nhau.
Đặng Cước đã đem nguyên sắc ở
cuộc đời vẽ cho chúng ta xem những bức tranh hồn nhiên không luật lệ.
Ngày ngày hốt cứt con
Mùi thúi trở thành thơm
Thời gian giam hãm đó
Đời mình như cỏ non
Thật hồn nhiên, thật chát chúa,
thật trọn vẹn với tâm hồn đích thực của nhà thơ. Và đây:
Ba thằng đi
Lang thang
Đói
Nói chuyện vui
Cười ngặt nghẽo
Đặng Cước đó, hãy vào thơ anh
bằng cách tước bỏ những định kiến về luật lệ, nhạc điệu. Hãy quăng đi dày dạn
người đời, những mô phạm về hình thức. Lúc đó các bạn mới hoà điệu rung và thấy
được nỗi chân thành trinh khiết qua những ngôn từ chát chúa chói tai.
Ô
kìa, Đặng Cước đã vẫy gọi, hãy vào vườn thơ của chàng để nghe tiếng xe cút kít
của trẻ thơ rộn rã, để ngắm những cành hoa đong đưa giữa đêm trăng, trong nắng sớm, để
nghe chàng thổn thức khóc cha nát cả tâm hồn.
Mời vào... những bằng hữu
của vườn thơ.
***Phù Trầm
CẢM PHÙ VÂN
Đời trôi nổi, cho hồn thơ bay
mãi
Mỗi góc trời, đàn cũng nhạy rung lên
Áo sờn vai, tình vẫn cứ mông mênh
Say lúy túy, vì tri âm để nhớ
Đêm khuya khoắt, thắp lòng lên ngọn lửa
Chào tinh sương, kình kịch, gõ đường dài
Mỗi góc trời, đàn cũng nhạy rung lên
Áo sờn vai, tình vẫn cứ mông mênh
Say lúy túy, vì tri âm để nhớ
Đêm khuya khoắt, thắp lòng lên ngọn lửa
Chào tinh sương, kình kịch, gõ đường dài
Nặng với đời, vẫn nhẹ gánh đôi
vai
Tim rộng mở, ôm thói đời nghiệt
ngã
Phá xiềng xích, thở núi rừng biển cả
Hốt cứt con, mùi thúi trở thành thơm
Say cuộc chơi, giang tay rộng say thêm
Qua cụm khổ, ngoái đầu chờ cụm khổ
Cô đơn suốt, tháng năm dài nẻo phố
Vẫn tươi dòn, rộn rã lối thân quen
Con trâu già, cót két đạp ngày đêm
Chàng " Lão Tử ", ung dung tròn viễn mộng !
Phá xiềng xích, thở núi rừng biển cả
Hốt cứt con, mùi thúi trở thành thơm
Say cuộc chơi, giang tay rộng say thêm
Qua cụm khổ, ngoái đầu chờ cụm khổ
Cô đơn suốt, tháng năm dài nẻo phố
Vẫn tươi dòn, rộn rã lối thân quen
Con trâu già, cót két đạp ngày đêm
Chàng " Lão Tử ", ung dung tròn viễn mộng !
***
LÃO NGOAN ĐỒNG
Ta đi rao hát giữa trời
Lời thơ tình tự gởi chào nắng mưa
Cùng hoa trò chuyện say sưa
Ngàn con bóng nắng nô đùa gót chân
Ta đi rao hát giữa trời
Lời thơ tình tự gởi chào nắng mưa
Cùng hoa trò chuyện say sưa
Ngàn con bóng nắng nô đùa gót chân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét