Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 723


TRÊN GIƯỜNG
Rồi thì, một trời bệnh
Lũ lượt, kéo đến ta
Lâu nay, mình quên bẳng
Chiếc xe xác, về già !

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 722


CHIỀU CAO NGUYÊN
Anh về với miền ngược
Tôi trở lại miền xuôi
Chia tay nơi triền dốc
Lòng mãi đượm bùi ngùi !



Thơ Phù Vân 721


CHỐN ẨN
Quanh nhà, tre trúc đứng
Hiên nhỏ, thềm chút rêu
Một vài làn gió thoảng
Như đượm chút tiêu điều !

Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 720


CHIỀU VẮNG
Bên ngoài, trời mưa nhẹ
Trong gác, một mình ta
Đọc lại chồng sách cũ
Và hương khói ông bà !


Thơ Phù Vân 719


ĐÀNH VẬY
Một điếu thuốc
Một que diêm
Diêm thì không cháy
Thuốc phải im lìm
Chứ sao !!!

Thơ Phù Vân 718


NHỚ
Níu nàng thơ trở lại
Sao mà khó vô cùng
Thời gian dài, nằm viện
Hồn mình, như trống không !

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 717


SỰ SỐNG
Chúng tôi, một đàn cá
Bị nhốt ở trong hồ
Đói lòng, chờ ba bửa
Chực ăn, để nhào vô !


Thơ Phù Vân 716


 HẤP DẪN
Hở hang ở phần ngực
Khum xuống, thì lòi ra
Quán cafe, chật ních
Mặt mày tươi như hoa !

Thơ Phù Vân 715


NGHĨ
Người như là vị Phật
Rong độ, cõi trần gian
Bao ngọt bùi, cay đắng
Chỉ là, ánh trăng vàng !

Thơ Phù Vân 714


CẢM BẠN
Mới nửa đời, ngang dọc
Vui buồn, chưa thỏa thuê
Rồi, bỗng lâm trận bệnh
Ngồi một chỗ, buồn ghê !

Thơ Phù Vân 713


ĐÊM BUỒN
Chiếc xe, lầm lủi chạy
Trong đêm tối, mịt mù
Đèn vàng, ô cửa nhỏ
Có mấy giọt mưa thu !

Thơ Phù Vân 712


CÓ MỘT CON ĐƯỜNG
Biết bao lần đi
Biết bao lần về
Bao nhiêu kỹ niệm
Vui buồn lê thê !

Thơ Phù Vân 711


VẮNG CHỦ
Rời nhà,  vào bệnh viện
Giàn bông, hoa sum suê
Rồi, thời gian, hơn tháng
Một cái còn, lúc về !

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 710


XỚI LẠI
Ôi, tiếng ca ngày cũ
Góc quán vắng, sáng nay
Một cafe chớ mấy
Sao mà ta, quá say !

Thơ Phù Vân 709


PHẬN CON CHÁU
Bàn thờ, lau sạch sẽ
Điểm thêm những bình bông
Làn khói hương, tỏa nhẹ
Là thấy vui trong lòng !

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 708


CỨ SỐNG
Trên mặt hồ, không rộng
Hai chiếc lá, bên nhau
Cứ lửng lờ, trôi mãi
Chã biết họ, về đâu !

Thơ Phù Vân 707


PHỦ NHẬN
Lá bồ đề, sao rụng
Ở bên cạnh thân mình
Mình chả phải là Phật
Nên, mình ngồi, lặng thinh !

Thơ Phù Vân 706


TỘI
Một mình, bên giòng sông
Gầy guộc, con nước ròng
Âm thầm, xuôi về biển
Lòng, có đợi mưa giông !

Thơ Phù Vân 705


MUỖI LÒNG
Rĩ rên, vài bản nhạc
Trong quán cafe nghèo
Đưa hồn về quá khứ
Rồi mình thấy buồn theo !

Thơ Phù Vân 704


SÁNG THU
Cafe, chiếc quán nhỏ
Góc vắng, lặng lẽ, ngồi
Thả hồn, môn gì đó
Vài điếu thuốc, qua môi !

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vâ 703


Ở HẮN
Rồi cũng, sáng mùa thu
Rồi cũng, có mây mù
Rồi, lang thang, góc quán
Thả hồn vào thiên thu !

Thơ Phù Vân 702


MONG MANH
Thường, thả hồn bay lượn
Đời người, như giọt sương
Đêm, đọng chơi một chút
Ngày, tiếp tục lên đường !

Thơ Phù Vân 701


THƯỜNG NGÀY
Sáng, mình dạo trong vườn
Trưa, mình nằm trên giường
Chiều, thả hồn bay lượn
Đâu, ngõ ngách thiên đường !



Thơ Phù Vân 700


CẢM THÔNG
Đời người, như chiếc áo
Lăn lộn, giữa đất trời
Thì, dù nhiều hay ít
Cũng phải, bám bụi thôi !

Thơ Phù Vân 699


MỘT QUYẾT ĐỊNH
Thèm chuyện tu dữ lắm
Ngẫm lại, kẹt gia đình
Thế rồi, một đêm tối
Bèn, ra đi, lặng thinh !

Thơ Phù Vân 698


THÚ
Trưa, trời nắng chang chang
Hắn, một mình lang thang
Có hơi men, một chút
Cứ ngở, ánh trăng vàng !

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 697


TỰ HỎI
Sáng thu,
Trời có sương mù
Sao mà không ngắm
Lu bu chuyện gì !

Thơ Phù Vân 696


BÊN GIƯỜNG
Những nỗi buồn thầm kín
Như cứ chực dâng trào
Giớ, mẹ già, yếu lắm
Ngày ấy, buồn làm sao !

Thơ Phù Vân 695


NHỚ
Những bài hát, ngày xưa
Quán cafe, chút mưa
Biết bao nhiêu kỹ niệm
Lũ lượt, kéo nhau về !

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 694


MẤT MÁT
Cái điều đau đớn nhất
Là lúc, mẹ càng già
Những gì, không nghe mẹ
Mình, đâu còn được la !



Thơ Phù Vân 693


QUÝ RỒI
Cũng còn, đi lại được
Cũng còn, dạo quanh làng
Mưa thu về, êm nhẹ
Mây mù, ngắm, lang thang !

Thơ Phù Vân 692


NÉT RIÊNG
Xúm xít trên đỉnh núi
Như tránh sự ganh đua
Nhìn, người đời thường gọi
Cụm đó, là kiểng chùa !

Thơ Phù Vân 691


SINH TỒN
Leo tuốt lên đỉnh núi
Chặt phá những rừng cây
Để làm nương, làm rẩy
Cuộc sống, chuyện vơi đày !


Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 690


GIẢI KHUÂY
Ở một sáng, còn sương
Trong khu phố, dễ thương
Hai mẹ con, rảo bước
Dìu dắt nhau, lên đường !

Thơ Phù Vân 689


NGHĨ ĐẾN
Cả đời, làm cực nhọc
Để lo cho đàn con
Mẹ, thì còn tại thế
Cha, mất, tuổi chưa mòn !

Thơ Phù Vân 688


THIỀN
Nhẹ nhàng như cánh chim
Thoáng, một chút ưu phiền
Có gợn lên một tí
Xong rồi thì lặng im !

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 687


NÓI VỚI CON
Một sa lầy nào đó
Tuổi con cũng còn non
Hãy gắng lên con nhé
Sức ba đã mõi mòn !

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 686


XỬ TỬ
Được sinh ra, nuôi lớn
Được học hành, như ai
Lao vào cái gì đó
Thân xác, người ta xài !

Thơ Phù Vân 685
 

TRỌN VẸN
Những cành hoa, mình cắm
Từ lúc pháo, rầm ran
Rồi sau, ba ngày Tết
Thì hoa, cũng đang tàn !




Thơ Phù Vân 684


HIÊN LẦU
Có chú chim sâu nhỏ
Như biết, mình buồn, ngồi
Chầm chậm, sà, đáp xuống
Rón rén, đậu gần tôi !

Thơ Phù Vân 684


HIÊN LẦU
Có con chim sâu nhỏ
Như biết, mình buồn, ngồi
Chầm chậm, sà, đáp xuống
Rón rén, đậu gần tôi !

Thơ Phù Vân 683


BIẾT ĐỦ
Đời người
Ư !
Rứa
Là vui rồi !!!

Thơ Phù Vân 682


AN ỦI
Trời, như sai mình xuống
Để mà làm sự thơ
Mà muốn làm thơ được
Phải lâm cảnh, bơ phờ !

Thơ Phù Vân 681


NGÀY TẾT
Cháu con tề tựu về
Dù ở rất xa xôi
Khói hương, đấng khuất mặt
Là ba mẹ, vui rồi !


Thơ Phù Vân 680


THĂNG HOA
Cuộc đời, mình xuôi ngược
Chạy lui tới, muốn khờ
Bao buồn vui, đọng lại
Rồi tràn chảy, thành thơ !


 Thơ Phù Vân 679




BUỒN
Ngày Tết, rồi đi qua
Con cháu, rồi đi xa
Sân nhà, vắng vẻ lại
Chỉ còn gốc mai già !

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 678


CHẢY
Tất cả
Rồi, đi qua, đi qua
Chìm vào quên lãng
Thời gian
Thật xa, thật xa !!!

Thơ Phù Vân 677


MỞ MẮT
Có cái mẹ gì đâu
Mà cứ mãi u sầu
Hãy thênh thang mà sống
Như thằng nhỏ cưỡi trâu !

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 676
 

QUÊ CŨ
Mình, chỉ cần làn nước
Mình, chỉ cần bờ sông
Lũy tre già, lặng đứng
Rều rác, nhẹ xuôi giòng !



Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 675


TẾT
Vòng vòng, trong làng cũ
Nhặt lại kỹ niệm xưa
Có cảnh còn, cảnh mất
Chút buồn nhớ, đong đưa !

Thơ Phù Vân 674



 SÁNG XUÂN
Chầm chậm, con đường làng
Nhè nhẹ, khúc nhạc vang
Các cụm mai, rộ nở
Hòa trong nắng sớm, vàng !


 Thơ Phù Vân 673



MỒNG MỘT TẾT
Đêm giao thừa, ít ngủ
Khuya dậy, uể oải đi
Quán café, dăm đứa
Một năm, qua, tức thì !

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013


Thơ Phù Vân 672




NHÌN LẠI
Những lúc mình rảnh rổi
Vào máy, ngồi lai rai
Số thơ, mình chép được
Cũng lên, gần ngàn bài !