Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 816


SAU BỆNH
Rong chơi, thêm đoạn nữa
Mai này, sẽ xa rồi
Hồn, lang thang đâu đó
Xác, về cát bụi thôi !

Thơ Phù Vân 815



HÓA KIẾP
Sau trận bệnh sinh tử
Tưởng hắn đã lìa đời
Chiều nay, trên phố hẹn
Hắn vẫn còn rong chơi !


Thơ Phù Vân 814


TRONG VƯỜN
Chăm cây, cây cho quả
Chăm hoa, hoa đâm chồi
Âm thầm, cười khúc khích
Đời mình, thú, vậy thôi !

Thơ Phù 813


ĐẸP
Rồi, cuộc tình, xa xôi
Rồi, mỗi đứa một nơi
Rồi, có duyên gặp lại
Rồi, em nhoẻn miệng cười !

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 812



MỚI ĐÃ
Nghe rằng, mai sẽ có
Một chút tiền, nhỏ thôi
Và tiền, chưa đến túi
Thì, mình đã tiêu rồi !


Thơ Phù Vân 811


PHẦN HỒN
Cuộc đời tôi, được gói
Trong một chuổi bài thơ
Ứa ra, trong lúc khỏe
Hay cùng cực, bơ phờ !

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013



Thơ Phù Vân 810


NÓI VỚI
Đâu biết chết lúc nào
Mà cứ nói tào lao
Chuyện này đến chuyện nọ
Đời là giấc chiêm bao !


Thơ Phù Vân 809


GỢI
Vài sợi hoa, thòng xuống
Từ cửa sổ, âm thầm
Mảng đá bùn, xam xám
Nhớ, một thời xa xăm !


Thơ Phù Vân 808


MAU GHÊ
Lục đục, rồi tới Tết
Lục đục, rồi ra giêng
Rồi, hè thu ập đến
Rồi, mưa bảo khắp miền !

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013



Thơ Phù Vân 807


NHÌN LẠI
Thời ấy
Đã qua rồi !!!


Thơ Phù Vân 806


BẤT LỰC
Tôi muốn trì lại
Ngày tháng đang trôi mau
Nhưng làm sao giữ được
Như nước trôi qua cầu !


Thơ Phù Vân 805


NHỚ
Lâu lâu,
Một cánh hoa, đỏ thắm
Lén nở, vườn xưa
Ai khóc thầm !

Thơ Phù Vân 804


VẤT VẢ
Nắng mai, tràn mặt sông
Vài chiếc ghe, ốm tông
Đám người, hụp, hốt cát
Để kiếm, một đôi đồng !

Thơ Phù Vân 803


NGẠC NHIÊN
Ta ngồi bên bờ hồ
Ta gặp trái bắp khô
Cá, tung tăng, bơi lội
Ồ !!!


 Thơ Phù Vân 802



MỘT ĐÁM TANG
Chiều nay,
Đưa mẹ vào mồ
Trời buồn như khóc
Bao giờ, mẹ con !

Thơ Phù Vân 801


NHÀ MÌNH
Mở cửa
Một trời hoa !

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013



Thơ Phù Vân 800


HÃY SỐNG ĐI
Rồi, một thằng nằm xuống
Rồi, hai thằng nằm xuống
Chúng ta, còn lại
Lần lượt
Rồi cũng, nằm xuống !


Thơ Phù Vân 799


ĐẾN LÚC
Thôi, không thả hồn nữa
Để thơ, khỏi lòi ra
Cơm gạo, giờ cạn hết
Lo đi, cõi ta bà !


Thơ Phù Vân 798


KHÔNG NGỜ
Cũng còn, ngồi lại được
Ở chiếc quán, bên đường
Lặng ngắm, trời mây gió
Và lặng, nhớ người thương !





Thơ Phù Vân 797


GIỮA ĐỜI
Sự rung, đi đâu mất
Để làm nguồn cho thơ
Và cuộc tình nào đó
Lặng lẻ, tôi tôn thờ !



Thơ Phù Vân 796



CÔ ĐỌNG
Một cái hồ nho nhỏ
Một đàn cá, nhiều màu
Cũng súng, bèo trôi dạt
Vài ý nghĩ, nông sâu !


Thơ Phù Vân 795


CẢM
Những cành hoa, yếu ớt
Quảy, những cánh hoa vàng
Trưa hè, nắng rất gắt
Đâu, một lời thở than !


Thơ Phù Vân 794


ĐỜI TA
Chờ sáng
Đón bình minh
Đợi chiều
Đón hoàng hôn
Ban ngày
Lo hoa cỏ
Thế, cũng vui nhộn rồi !

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013



Thơ Phù Vân 793


THĂNG HOA
Giữa cuộc đời, hắn sống
Gặp hoàn cảnh, bơ phờ
Tức thì, bản thân hắn
Ứa chảy, những vần thơ !


Thơ Phù Vân 792


THÓI THƯỜNG
Khi được, thì hí hửng
Lúc mất, lại la trời
Cuộc đời, cứ quanh quẩn
Cõi vô thường, vậy thôi !

Thơ Phù Vân 791


HAM VUI
Đàn cá, đang bơi lội
Vẽ thích thú, ấy mà
Chú bướm vàng nhìn thấy
Cũng thường, lượn lượn qua !

Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013



Thơ Phù Vân 790


QUÊ MÌNH
Cánh đồng, lúa ướm vàng
Nằm thấp thấp, bên đàng
Chiều về, trời sắp xẩm
Vài cánh cò, lượn ngang !

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013



Thơ Phù Vân 789


HƯỞNG THỤ
Tiếng vó ngựa, chợt đến
Xử chết, chuyển lưu đày
Sau, mỗi lần nghĩ đến
Tử tội, sướng, nhậu say !



Thơ Phù Vân 788


TỬ TỘI DOSTOIVOSKY
Chỉ còn năm phút nữa
Người ấy, sống quá trời
Nhìn trần gian, trời đất
Trước nhát gươm, lìa đời !




 Thơ Phù Vân 787



NÓI VỚI XÁC
Tao cho mày thỏa mái
Với bất cứ điều chi
Thời gian còn, cõi thế
Không sống, đợi cái gì !

Thơ Phù Vân 786


NHẮC
Đâu còn bao lâu nữa
Mày rời khỏi cõi đời
Mà cứ bon chen thế
Quên mất, sự rong chơi !

Thơ Phù Vân 785


CÕI PHÙ DU
Rồi, bão giông ập đến
Rồi, mưa gió ngút trời
Vẫn bình chân như vại
Vẫn ngày tháng rong chơi !

Thơ Phù Vân 784


VÔ THƯỜNG
Con đường nhỏ, ven sông
Mình đi, nước xuôi giòng
Hàng tre, lượn theo gió
Thấy đời, một chữ không !

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 783


DỌC ĐƯỜNG
Vài ý nghĩ, thẩn thờ
Văn, không có thì giờ
Để lưu, làm kỹ niệm
Bèn ghi mấy vần thơ !

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013



 Thơ Phù Vân 782



NHỚ
Một cái duyên nào đó
Anh em mình, cùng ngồi
Giòng sông, nước vẫn chảy
Mấy người bạn, thiếu rồi !!!

Thơ Phù Vân 781


LỐI VÀO
Giữa hai hàng hoa nở
Mình chầm châm bước đi
Mấy nụ hoa hàm tiếu
Như có lời thầm thì !

Thơ Phù Vân 780


TRONG MƠ
Em trở lại với mình
Bước đi, vẫn lặng thinh
Dáng em, vẫn tha thướt
Sapa, một cuộc tình !

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 779


LÀ XONG
Rồi tất cả mọi viêc
Chả có vướng gì đâu
Thấy mà, lôi thôi quá
Ta bèn, bỏ đàng sau !

Thơ Phù Vân 778


XONG VIỆC
Tắm một quả, thật sạch
Rồi bèn, một sự ăn
Rồi bèn, một sự ngủ
Đâu có chi, sướng bằng !

Thơ Phù Vân 777


NHÀ MÌNH
Sau mấy ngày vắng mặt
Bận công việc, không về
Chiều nay, vừa tới cỗng
Hoa lá rụng, buồn ghê !

Thơ Phù Vân 776


NƯỚC
Lửng thửng trôi, con sông
Hứng, không chịu theo giòng
Bốc hơi, thành mây khói
Hòa, đất trời mênh mông !

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 775
 

ỔNG
Một trận bệnh, kinh khủng
Tưởng đâu, phải lìa đời
Vừa rời viện vài tháng
Đã bày lắm cuộc chơi !


Thơ Phù Vân 774


TRÁCH NHIỆM
Xác thân, còn bệnh hoạn
Phải xuôi ngược, cõi trần
Lo đất đai giòng tộc
Bởi tham lam, ngu đần !

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 773


ĐÁM CUỒNG DÂM
Như một con mồi béo
Chúng bắt được, đưa vào
Trên toàn bộ thân thể
Chúng, hôn hít ào ào !



 Thơ Phù Vân 772



CẢM HỨNG
Đang lang thang trên mạng
Đưa hồn đi thật xa
Bất chợt, bỗng dừng lại
Vài tứ thơ, lòi ra !

Thơ Phù Vân 771


KHUYA ĐÔNG
Mình Google một chút
Điểm lại, những chuyện xưa
Tiếng dương cầm, róc rách
Ngoài trời, thêm sợi mưa !

Thơ Phù Vân 770


LIỆU SỨC
Ta như là hạt bụi
Hiện hữu, giữa đất trời
Bão mưa, làm sao chống
Thôi, xin thua cho rồi !

Thơ Phù Vân 769


LỜI CỦA NƯỚC
Từ trên nguồn chảy xuống
Bao vách đá, cheo leo
Len lỏi, không dừng lại
Đời mình, luôn trong veo !

Thơ Phù Vân 768


 TRỰC NHỚ
Lâu ghê, mới dọn dẹp
Sân nhà, đóng đá vôi
Một cục, bưng không nỗi
Té ra, đã già rồi !

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013


Thơ Phù Vân 767



Và cũng là giòng nước
Không chảy, khựng trong bầu
Đúa đen, mùi hôi thúi
Người ta có xài đâu !

Thơ Phù Vân 766


LƯU THÔNG
Hãy phá đi sự nghẽn
Cho giòng chảy thật đều
Phần lớn những bệnh tật
Rồi hắn sẽ tự tiêu !

Thơ Phù Vân 765


MỘT Ý
Để sống hết cuộc đời
Không còn nước mắt rơi
Thả hồn vào cái ĐẸP
Cho tâm hồn thảnh thơi !