Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

Thơ Phù Phù Vân 1278


ĐÀN CÁ
Đang, rong chơi đùa giởn
Bỗng, nước đục quá thôi
Không thấy được mảnh lưới
Nên đã bị thành mồi !
Thơ Phù Vân 1277


VÔ PHÚC
Đàn con, hơn mười đứa
Cùng cha nẹ, sinh ra
Khi hai người, nằm xuống
Giành nhau, chuyện cửa nhà !
Thơ Phù Vân 1276


VUI
Thời gian dài, thầm đợi
Trên cây cau, hơi suông
Mãi mùa này, mới thấy
Vài trái đỏ, trên buồng !
Thơ Phù Vân 1275



QUEN
Lâu nay, không rửa chén
Như thấy, nhớ cái gì
Chiều nay, mình vào bếp
Nhân dịp, vợ mình đi !
Thơ Phù Vân 1274


THI SĨ
Những lúc, gặp buồn đau
Tứ thơ, tràn trong đầu
Rồi, trào ra thành tiếng
Như, vơi bớt nỗi sầu !
Thơ Phù Vân 1273


TỨ THƠ
Mình, chả biến đi đâu
Mình, nằm ở trong đầu
Thời gian rồi, vui quá
Chờ, gặp lúc buồn đau !
Thơ Phù Vân 1272


BÊN MÁY TÍNH
Thời gian, cũng dài lắm
Thơ, nàng biến đi đâu
Để, " dung lượng vô hạn "
Chờ đợi, đến phờ râu !!!
Thơ Phù Vân 1271


CUỐI ĐỜI
Mình trở về nhà cũ
Lo nhang khói ông bà
Những chiều thu, mưa nhẹ
Nhớ lắm, một người Cha !
Thơ Phù Vân 1270


THIỆT
Một tứ thơ nào đó
Toát từ trong bụng ra
Ngòi bút, trào rất ngọt
Đọc, nghe sướng chết bà !
Thơ Phù Vân 1269


GIẢ
Không, một tứ nào cả
Nếu mà cố, rặn ra
Thì là, bài thơ ấy
Đọc, sẽ chán chết bà !

Thơ Phù Vân 1268


ĐỦ
Không chịu đi đâu cả
Chỉ quanh quẩn quê nhà
Cũng có rừng, có biển
Có, trời đất bao la !
Cam Trai Chu co the du nhau voi chau - Truyen 18+

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Thơ Phù Vân 1267


TÌNH CẢM
Vòng vòng, một giải quê hương
Mắt mình, bỗng thấy rưng rưng, lệ trào !
Thơ Phù Vân 1266


UỔNG
Một giàn hoa, nở rộ
Ở lúc, xuân gần sang
Bận rộn, chưa kịp ngắm
Thì giàn hoa, đã tàn !!!
  
Thơ Phù Vân 1265


NHÌN LẠI
Hơn sáu mươi tuổi rồi
Bè bạn, đã thảnh thơi
Ba, vẫn còn xuôi ngược
Chỉ vì các con thôi !
Thơ Phù Vân 1264



ĐAU
Bí, chân đèn để cúng
Trên bàn thờ ông bà
Gần Tết, nợ đòi quá
Đem ra chợ, bày ra !
Tập tin:Vincent Willem van Gogh 128.jpgKích thước của hình xem trước: 479×599 điểm ảnh. Các độ phân giải khác: 192×240 điểm ảnh | 384×480 điểm ảnh | 480×600 điểm ảnh

Chân dung Bác sĩ Gachet, từng được bán với giá 82,5 triệu USD

Ngôi nhà nơi Van Gogh sống trong thời gian ở Cuesmes năm 1880, tại nơi đây Van Gogh đã quyết định trở thành một họa sĩ

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Thơ Phù Vân 1263


.

BÊN GIƯỜNG
Đôi tay mẹ, gầy guộc
Như còn xương với da
Đôi tay, từng mót lúa
Để nuôi cho cả nhà !!!

Vĩnh Phương NT, 2014.
Thơ Phù Vân 1262


XA QUÊ
Giòng sông, bến đò ấy
Là cái quái gì đâu
Mỗi lần nghe nhắc tới
Là nhớ đến điên đầu !

Thơ Phù Vân 1261


NÓI ẨU
Ở cõi trần gian này
Cứ bá láp, mà chơi
Đâu có gì trúng trật
Đời, như áng mây trôi !
Thơ Phù Vân 1260


NHỚ LẮM
Những chiều, trên ruộng lát
Vừa mới được cắt xong
Người ta châm lửa đốt
Những làn khói, bềnh bồng !
 Thơ Phù Vân 1259
Bức tranh Người bán gạo lập kỷ lục với giá bán hơn 8 tỷ đồng.

NẤN NÁ
Một người, ngồi, bán gạo
Một kẻ, khum xuống, mua
Chờ hoài, thúng vẫn rỗng
Không tiền, tôi chịu thua !!!

Tranh " Người bán gạo " ( La Marchand de Riz )
của danh họa Nguyễn phan Chánh, vẽ năm 1932.
Trị giá hơn 8 tỷ đồng ( 3,03 triệu đôla HK). Khổ
389x500.




Thơ Phù Vân 1258
Bức tranh “The Card Players” được hoàn thành vào năm 1892-1893 của họa sĩ người Pháp Paul Cézanne

HỜ HỬNG
Một chai rượu
Hai người ngồi
Tay sè bài
Môi ngậm thuốc
Mắt
Chìm cõi xa xôi !!!

Tranh " The Card Players " khổ 500x417
của họa sĩ người Pháp Paul Césanne. Trị
giá 5250 tỷ đồng ( 250 triệu USD ). Được
hoàn thành từ năm 1892-1893.



Thơ Phù Vân 1257
 

CŨNG LẠ
Giữa cuộc đời, khăn khó
Chạy ăn không, muốn khờ
Sao ở hồn của ổng
Vẫn tiếp tục, trào thơ !
Thơ Phù Vân 1256


MỘT CHIỀU
( thương tặng Tứ Huy )
Mình ngồi trong quán nhỏ
Để đón con mình về
Bên đường, xe qua lại
Thấy lòng, rộn rả ghê !!!
      Q, Mười Dung,21/9/08.
Thơ Phù Vân 1255


ĐỘC
Nước vẫn chảy
Mây vẫn trôi
Có một người
Vẫn thường ngồi
Trầm ngâm !!!
Thơ Phù Vân 1254



DUYÊN
Một sáng thu, gió nhẹ
Ngồi ngắm, vài bụi tre
Đong đưa, theo chiều gió
Người thương nào, có nghe !
Thơ Phù Vân 1253



NỤ CƯỜI
Chú lấy từ trong ví
Bài thơ nho nhỏ ra
Nhờ in dùm hai bản
Nom có vẻ thật thà !

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Thơ Phù Vân 1252


QUÝ
Hôm nay, ngày giổ chú
Cháu lặn lội về đây
Cùng anh em, bằng hữu
Cùng cốc vơi, cốc đầy !
Thơ phù Vân 1251


TRƯA NAY
Thu mà, trời nắng chang chang
Có người, ngồi ở một bàn, trầm ngâm !

Thơ Phù Vân 1250


ĐỌNG
Một chiều thu, buồn nhẹ
Hai đứa, ngồi bên nhau
Bao nhiêu chuyện xưa cũ
Lặng lẻ, tóc sang màu !
Thơ Phù Vân 1249


NÓI VỚI
Con bày ra đủ thứ
Ở trên cái căn nhà
Ngày ngày phải dọn dẹp
Cũng tội cái thằng cha !

Thơ Phù Vân 1248


KHÁT
Cầu Trời, mau nhỏ xuống
Những giọt nước vô thường
Nếu không đáp ứng kịp
Chắc mình chầu Diêm vương !

Thơ Phù Vân 1247


MỘT CẢNH
Lặng nhìn con, chân cẳng
Lòng mình, đau quá thôi
Ráng chở cháu đi học
Mình chỉ biết cầu trời !

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013


Trong buổi lễ vinh danh Dumas, sử gia Alain Decaux nhắc lại lời của đứa con trai của Dumas là Alexandre Dumas-fils (cũng là tiểu thuyết gia nổi tiếng, tác giả của Trà Hoa Nữ, La Dame aux camélias): Cha tôi giống như một giòng sông và là một giòng sông thì ai cũng có thể đái vào đó được."

Thế Quân
Thơ Phù Vân 1246


MỘT TỐI
Em ngồi giữa chốn đông vui
Nhớ anh, khoảng cách, sao vời vợi xa !
                          Dũng Nobita
                           
Rằng, trong cái cõi người ta
Chuyện gặp gở, âu cũng là cơ duyên !
                          Phù Vân
                         
Thơ Phù Vân 1245


NÓI VỚI
Đã chớm thu rồi, em biết không
Cuộc đời, ai tránh khỏi bềnh bồng
Cho nên mây trắng về đẹp ấy
Ta vẫn lang thang với trời không !

Thơ Phù Vân 1244


MỘT NÔNG DÂN
Sáng, vác cuốc ra đồng
Chiều, về, công việc xong
Một mình, ghé quán nhỏ
Mần cốc bia, rồi dong !
Thơ Phù Vân 1243


KHÔNG CHỜ
Giữa trời đất bao la
Cõi thiên đường, chắc xa
Biết chừng nào, tới được
Thôi, đến trong lòng ta !

Thơ Phù Vân 1242


TRÊN GIƯỜNG BỆNH
( tặng b.s. Võ văn Lượng )
Đứng yên, khoanh tay lại
Lặng lẻ, buồn, nhìn tôi
Chắc là xác người ấy
Sẽ rời khỏi cõi đời !
Thơ Phù Vân 1241


THỨC DẬY
Nướng thêm một chút nữa
Thấy nó sướng làm sao
Sáng trưng, mặt trời mọc
Gần cả một cây sào !
Thơ Phù Vân 1240


GỌI DẬY
Cho anh nướng, chút nữa
Bà vợ cưng tôi ơi
Tối qua, anh mệt quá
Mệt, muốn chết cho rồi !
Thơ Phù Vân 1239


NƯỚNG
Cả đêm dài, ngủ nghỉ
Gần sáng, báo thức reo
Cứ lăn qua, lóc lại
Xuống giường, chưa muốn trèo !
Thơ Phù Vân 1238


CỚ SỰ
Cũng cùng là cây cỏ
Hãy lên như người ta
Vin chi sự rập riếc
Rồi đâm ra, nề hà !
Thơ Phù Vân 1237


CŨNG BIẾT SỢ
Trên đường, con chim nhỏ
Xe chạy tới, ào ào
Đang chú chăm mổ thóc
Lật đật, bay lên rào !
Thơ Phù Vân 1236


SẮP RỜI VIỆN
Thời gian dài, lâm bệnh
Kiêng cử, nhiều thứ ghê
Sáng nay, trên lầu vắng
Con đường, tách cà phê !