Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

Thơ Phù Vân 4124




TRÊN MẢNH ĐẤT
Dù nức nẻ, khô cằn
Chuyện đó, chả mần răng
Cây bông kia, vẫn sống
Và nở hoa, đằng thằng !!!

Bỗng nhớ Thái Can:

Em về, điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian một nụ cười

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét