Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Thơ Phù Vân 3111



ĐAU BUỒN
Bất chợt, mình ngửa mặt
Rồi nhìn, lên bầu trời
Mảnh trăng già, như lén
Nhìn thầm, an ủi tôi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét