Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Thơ Phù Vân 3806



VÙNG CAO
(nhớ Ngô Nhậm, Quốc Khánh,...)
Đang thênh thang, cử bộ
Bỗng gặp, ngọn gió nào
Mang nhiều, độc địa quá
Chịu không nỗi, lật nhào !!!

         Sapa, buổi chiều 1998.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét