Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

Tặng Phù Vân Đặng Cước






Gió đời vẫn thổi mạnh
Tình đời vẫn mong manh
Người trơ như tảng đá
Mặc trò đời bủa quanh !

Dưới tàng cây trứng cá
Gió nhẹ đưa thướt tha
Chờ người sao không đến
Người đến lạnh lùng qua !

Đường về vời vợi một mình
Chàng cười với bóng lặng thinh ngã dài !

Quỷ Tịnh


***


Đời, đường vô tận
Ta, lữ độc hành
Ai, người hay biết
Ai, kẻ vô tình
Ta, vẫn độc hành
Đời, ta xin trọn !

Đặng Xuân Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét